Bài thơ "Chỉ có thể là mẹ" của Đặng Minh Mai là một tác phẩm thơ ngắn gọn nhưng chứa đựng nhiều ý nghĩa sâu sắc về tình mẫu tử. Bài thơ được viết theo thể thơ tự do, không tuân thủ quy tắc về số lượng câu, số lượng chữ trong mỗi câu hay luật bằng trắc. Ngôn ngữ trong bài thơ giản dị, mộc mạc, gần gũi với đời sống thường nhật.
Mở đầu bài thơ, tác giả đã sử dụng biện pháp tu từ so sánh kết hợp với một loạt các hình ảnh mang tính biểu tượng như dòng sông, ngọn núi hay đám mây trắng. Việc sử dụng liên tiếp các hình ảnh kì vĩ của tự nhiên nhằm cụ thể hóa vẻ đẹp của người mẹ. Dù ở góc độ nào, dù nhìn từ đâu thì mẹ vẫn luôn vĩ đại, to lớn, luôn trường tồn vĩnh cửu như chính thiên nhiên vậy.
Tiếp nối khổ thơ đầu, đến khổ thơ thứ hai, tác giả đã trực tiếp bày tỏ nỗi lòng của một đứa trẻ thiếu vắng đi hơi ấm của người mẹ. Những đêm đông lạnh giá, con cần một vòng tay để ấp ủ, những ngày mưa gió bão bùng, con cần một mái nhà để trú thân. Tất cả những gì con mong ước đều hướng về phía mẹ. Điều đó càng làm nổi bật lên vai trò to lớn của người phụ nữ đặc biệt là người mẹ trong gia đình.
Hai câu thơ tiếp theo, tác giả đã sử dụng biện pháp điệp cấu trúc "Con sẽ...", kết hợp với liệt kê "một ô cửa sổ màu xanh/ một bầu trời đầy tiếng chim/ một góc phố nhỏ quê em". Đây là cách để tác giả khẳng định rằng dù con có đặt chân đến đâu, thì mẹ vẫn luôn ở bên cạnh, dõi theo từng bước chân của con. Hai câu thơ cuối cùng, tác giả đã sử dụng biện pháp so sánh "Mẹ là chiếc lá. Khô se gốc cây/ Con là quả non. Xanh đầy nhựa sồng." Để ví von người mẹ giống như chiếc lá, còn người con giống như quả non. Đây là hai hình ảnh rất giàu sức gợi hình, gợi cảm. Chiếc lá khô se, gốc cây già nua, cằn cỗi cũng giống như tuổi già của mẹ đang dần tới. Quả non xanh giời, căng tràn nhựa sống cũng giống như tuổi trẻ của con tràn ngập niềm tin và hi vọng.
Qua bài thơ trên, tác giả muốn nhắn nhủ tới người đọc một điều vô cùng thấm thía: "Trái tim người mẹ chính là kì quan vĩ đại nhất của tạo hóa". Câu nói ấy thật đúng đắn. Đọc xong bài thơ, trong lòng mỗi người đều trào dâng lên niềm xúc động bồi hồi nhớ về người mẹ kính yêu của mình. Chúng ta hãy biết yêu thương, kính trọng mẹ, bởi mẹ chính là người yêu thương chúng ta nhất, mẹ là duy nhất, là người quan trọng nhất trên thế giới này.