Nguyễn Ngọc Hưng được biết đến là nhà thơ lạc quan, yêu đời và tràn đầy nhiệt huyết trong cuộc sống. Thơ ông luôn mang đến cho độc giả những cảm xúc chân thực, tinh tế về tình yêu, cuộc sống và con người. Trong đó, bài thơ "Vệt sáng kia thuộc về ai?" là một tác phẩm tiêu biểu, nói về niềm tin vào sự bất tử của cái đẹp và khát vọng sống mãnh liệt của con người.
Bài thơ "Vệt sáng kia thuộc về ai" là một tác phẩm đặc sắc của nhà thơ Nguyễn Ngọc Hưng. Bài thơ được viết theo thể thơ tự do, gồm 6 khổ, mỗi khổ có 4 câu. Ngôn ngữ thơ giản dị, mộc mạc, gần gũi với đời thường. Bài thơ kể về câu chuyện của một người lính trẻ tuổi trên đường hành quân đã gặp một cô gái đang ngồi bên vệ đường. Cô gái ấy có mái tóc dài, đen nhánh, buông xõa sau lưng. Mái tóc của cô gái ấy đã bị bom đạn chiến tranh cắt đứt, chỉ còn lại một vệt sáng nhỏ bé. Người lính trẻ đã hỏi cô gái rằng vệt sáng kia thuộc về ai? Và cô gái đã trả lời rằng đó là vệt sáng của ánh trăng, của những giấc mơ, của những ước mơ và của cả những hy vọng.
Trong bài thơ, tác giả đã sử dụng biện pháp tu từ so sánh để làm nổi bật vẻ đẹp của trăng và người lính. Trăng được so sánh với "thiếu nữ", "đóa hoa hồng", "ngọc ngà", "ánh mắt trong veo", "nụ cười tươi rói", "tiếng hát du dương"... Những hình ảnh so sánh này đã góp phần làm cho trăng trở nên lung linh, huyền ảo, rạng rỡ hơn bao giờ hết. Người lính cũng được so sánh với "chàng trai trẻ", "người hùng", "chiến sĩ dũng cảm", "bông hoa rực rỡ"... Những hình ảnh so sánh này đã giúp người đọc hiểu rõ hơn về phẩm chất tốt đẹp của người lính, họ là những người trẻ tuổi, đầy nhiệt huyết, sẵn sàng hy sinh vì Tổ quốc.
Bên cạnh đó, bài thơ còn thể hiện được mối quan hệ gắn bó, mật thiết giữa trăng và người lính. Trăng là người bạn tri âm, tri kỷ của người lính. Trăng đã soi sáng con đường hành quân của người lính, giúp người lính vượt qua mọi khó khăn, thử thách. Trăng cũng là nguồn động viên, khích lệ tinh thần cho người lính, giúp người lính thêm vững vàng, kiên cường trong chiến đấu.
Tuy nhiên, khi chiến tranh kết thúc, trăng vẫn còn đó nhưng người lính đã ra đi mãi mãi. Điều này khiến cho nhân vật trữ tình vô cùng tiếc nuối và hụt hẫng. Họ đã mất đi một người bạn thân thiết, một người đồng chí đáng kính.
Tóm lại, bài thơ "Vệt sáng kia thuộc về ai?" là một tác phẩm hay và ý nghĩa. Bài thơ đã thể hiện được niềm tin vào sự bất tử của cái đẹp, vào khát vọng sống mãnh liệt của con người. Đồng thời, bài thơ cũng khẳng định giá trị to lớn của hòa bình và sự hi sinh cao cả của thế hệ cha anh.