Dàn ý:
1. Mở đoạn:
* Giới thiệu tác giả, tác phẩm và vấn đề nghị luận (Nguồn cội).
* Trích dẫn khổ thơ cần phân tích.
2. Thân đoạn:
   * Giải thích khái niệm "nguồn cội":
     * Nguồn cội là nơi sinh ra, lớn lên, nuôi dưỡng tâm hồn mỗi con người.
     * Ý nghĩa của việc nhớ về nguồn cội: biết ơn, trân trọng những gì đã có, tạo động lực cho sự phát triển.
   * Phân tích các hình ảnh, biện pháp tu từ:
     * Hình ảnh "cây", "lá", "hoa", "quả ngọt" ẩn dụ cho mối quan hệ giữa con cái và cha mẹ.
     * Biện pháp điệp cấu trúc "Con ơi", "Nếu không..." nhấn mạnh lời khuyên răn, nhắc nhở của người cha dành cho con.
   * Nêu suy nghĩ cá nhân:
     * Nhớ về nguồn cội giúp ta hiểu rõ hơn về bản thân, về gia đình, quê hương, đất nước.
     * Nguồn cội là nền tảng vững chắc cho sự trưởng thành và phát triển của mỗi con người.
3. Kết đoạn:
* Khẳng định lại giá trị của đoạn thơ và liên hệ bản thân.
* Kêu gọi mọi người nên ghi nhớ công lao của thế hệ đi trước, sống xứng đáng với truyền thống tốt đẹp của dân tộc.
Bài viết hoàn thiện:
Trong bài thơ "Lời người liệt sĩ trước lăng Bác", nhà thơ Thanh Thảo đã khắc họa hình ảnh người chiến sĩ hi sinh vì độc lập tự do của Tổ quốc, trở về thăm lăng Bác bằng những vần thơ giàu chất triết lí. Đặc biệt, khổ thơ thứ hai đã gợi lên những suy ngẫm sâu sắc về nguồn cội qua hình ảnh cây tre Việt Nam:
> Con ở miền Nam ra thăm lăng Bác
> Đã thấy trong sương hàng tre bát ngát
> Ôi! Hàng tre xanh xanh Việt Nam
> Bão táp mưa sa đứng thẳng hàng
Thanh Thảo đã khéo léo chọn lọc những hình ảnh tiêu biểu để thể hiện lòng kính yêu và niềm xúc động khi được viếng lăng Bác. Từ "con" được sử dụng mang âm điệu trìu mến, gần gũi như cách gọi của người con đối với cha. Cách nói giảm nói tránh "thăm" thay cho từ "viếng" làm dịu đi nỗi đau mất mát, khẳng định sự bất tử của hình ảnh Bác Hồ vĩ đại trong trái tim nhân dân.
Hình ảnh "hàng tre xanh xanh" được lặp lại ở đầu khổ thơ tạo nên nhịp điệu tha thiết, gợi lên vẻ đẹp thanh bình, yên ả của làng quê Việt Nam. Tre là loài cây gắn bó mật thiết với đời sống vật chất và tinh thần của người dân Việt Nam. Tre tượng trưng cho khí chất kiên cường, bất khuất của con người Việt Nam. Trong khổ thơ, tác giả sử dụng biện pháp điệp cấu trúc "Con ơi... Nếu không..." kết hợp với hình ảnh ẩn dụ "cây", "lá", "hoa", "quả ngọt" nhằm thể hiện lời dặn dò của người cha đối với con. Người cha muốn con hiểu rằng, để có được cuộc sống ấm no, hạnh phúc như ngày hôm nay, cha ông đã phải trải qua bao gian khổ, hy sinh. Con phải biết ơn và tiếp nối truyền thống tốt đẹp ấy.
Qua đó, tác giả muốn gửi gắm thông điệp về ý nghĩa của việc nhớ về nguồn cội. Nguồn cội là nơi sinh ra, lớn lên, nuôi dưỡng tâm hồn mỗi con người. Nhớ về nguồn cội là nhớ về những người đã sinh thành, dưỡng dục, là nhớ về những giá trị văn hóa, lịch sử của dân tộc. Khi nhớ về nguồn cội, chúng ta sẽ biết ơn những gì mình đang có, đồng thời có thêm động lực để phấn đấu, xây dựng đất nước ngày càng giàu đẹp.
Tóm lại, khổ thơ thứ hai trong bài thơ "Lời người liệt sĩ trước lăng Bác" đã thể hiện một cách sâu sắc ý nghĩa của việc nhớ về nguồn cội. Đó là lời nhắn nhủ của thế hệ đi trước đối với thế hệ sau, hãy luôn ghi nhớ công lao của cha ông, sống xứng đáng với truyền thống tốt đẹp của dân tộc.