avatar
Ng Xấu

4 giờ trước

viết 1 đoạn văn 150 chữ về nghị luận văn học cảm ngữ của bài thơ mẹ

thumb up 0
thumb down
Trả lời câu hỏi của Ng Xấu
  • Câu trả lời phải chính xác, đầy đủ dựa trên kiến thức xác thực:
    • ✔ Đối với câu hỏi trắc nghiệm: Đưa đáp án lựa chọn + giải thích lý do chọn đáp án.
    • ✔ Đối với câu hỏi tự luận: Đưa lời giải và đáp án cho câu hỏi.
    • ✔ Đối với câu hỏi trả lời ngắn: Đưa ra đáp án + giải thích lý do.
    • ✔ Chấp nhận sử dụng ảnh do thành viên viết tay, ảnh cần rõ nét, không bị mờ, vỡ ảnh.
  • Sử dụng ngôn ngữ rõ ràng, dễ hiểu.
  • Tránh đưa ra các ý kiến cá nhân mang tính chất chủ quan.
  • Nếu sử dụng thông tin từ nguồn khác, phải trích dẫn nguồn đầy đủ và chính xác.
  • Tuyệt đối không được sao chép các thông tin từ các trang khác, từ AI hoặc chatGPT.
CÂU TRẢ LỜI
avatar
Timi

4 giờ trước

Trợ lý học tập AI - Câu trả lời này chỉ mang tính tham khảo
Đỗ Trung Lai là một nhà thơ khá nổi tiếng. Ông viết không nhiều nhưng tác phẩm nào cũng để lại ấn tượng sâu đậm trong lòng người đọc. Trong đó, bài thơ "Mẹ" đã vẽ nên một hình ảnh người mẹ thật gần gũi nhưng cũng rất thánh thiện, đồng thời bộc lộ tình cảm yêu thương, biết ơn sâu sắc của người con với mẹ.

Bài thơ mở đầu bằng một hình ảnh đối lập giữa cây cau và mẹ già khiến cho người đọc phải suy ngẫm:

"Lưng mẹ còng rồi
Cau thì vẫn thẳng
Cau - ngọn xanh rờn
Mẹ - đầu bạc trắng."

Câu thơ đầu tiên "Lưng mẹ còng rồi" như một lời than thở nhẹ nhàng. Người con ngỡ ngàng khi thấy thời gian đã làm lưng mẹ còng xuống. Còn cau thì vẫn thẳng như ngày nào. Cau là một loài cây có thân thẳng, lá nhỏ xanh rờn. Cau tượng trưng cho vẻ đẹp thanh thoát, tinh tế. Hình ảnh cau được đặt cạnh mẹ để tôn lên những hy sinh thầm lặng của mẹ suốt một đời lam lũ, vất vả. Câu thơ thứ hai "Cau thì vẫn thẳng" như một sự đối lập với hình ảnh của mẹ. Mẹ giờ đây đã già, lưng còng, không còn được khỏe khoắn, nhanh nhẹn như xưa nữa. Hình ảnh "Lưng mẹ còng rồi" gợi lên nỗi buồn, xót xa, tiếc nuối của người con khi nhìn thấy mẹ già đi.

Trong khổ thơ tiếp theo, tác giả đã sử dụng biện pháp so sánh để làm nổi bật sự khác biệt giữa cây cau và mẹ:

"Cau - ngọn xanh rờn
Mẹ - đầu bạc trắng."

Hình ảnh "ngọn xanh rờn" của cau đối lập với "đầu bạc trắng" của mẹ. Ngọn cau vẫn giữ được màu xanh rờn, tượng trưng cho sức sống mãnh liệt, trường tồn. Còn tóc mẹ thì đã bạc trắng, chứng tỏ mẹ đã trải qua bao nắng mưa, sương gió. Biện pháp so sánh đã góp phần làm tăng thêm vẻ đẹp của cây cau và sự hi sinh của mẹ.

Khổ thơ cuối cùng là lời tâm sự chân thành của người con với mẹ:

"Một miếng cau khô
Khô gầy như mẹ
Con nâng trên tay
Không cầm được lệ."

Miếng cau khô gợi liên tưởng đến hình ảnh mẹ già yếu ớt, gầy guộc. Con nâng miếng cau trên tay mà không cầm được nước mắt. Đó là giọt nước mắt của sự xót xa, thương yêu, kính trọng. Giọt nước mắt ấy cũng là lời tự trách của người con vì chưa báo đáp công ơn sinh thành, dưỡng dục của mẹ.

Bằng ngôn ngữ giản dị, hình ảnh thơ gần gũi, quen thuộc, Đỗ Trung Lai đã khắc họa thành công hình ảnh người mẹ tần tảo, giàu đức hi sinh. Bài thơ đã khơi gợi trong lòng người đọc những tình cảm tốt đẹp đối với đấng sinh thành.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
0/5 (0 đánh giá)
thumb up 0
thumb down
0 bình luận
Bình luận
avatar
level icon
namphuong

4 giờ trước

“Mẹ” của Đỗ Trung Lai đã đem đến nhiều ấn tượng cho người đọc. Bài thơ là lời bày tỏ của người con dành cho mẹ của mình. Hình ảnh “mẹ” được đặt trong tương quan so sánh với “cau”. Mẹ hiện lên với tấm lưng nhỏ bé trái ngược với hình dáng cây cau trong vườn: “Lưng mẹ còng rồi/Cau thì vẫn thẳng” khiến con càng thêm đau xót. Theo dòng chảy của thời gian, cây cau ấy ngày càng lớn cao nhưng mẹ của con lại “ngày một thấp”. Tuổi giờ giờ đã in hằn lên bóng dáng của mẹ. Con nhớ những ngày thơ bé, miếng cau bổ tư, nhưng hôm nay miếng cau ấy bổ thành tám miếng nhỏ mà “Mẹ còn ngại to!”. Nhìn miếng cau khô quen thuộc, con lại liên tưởng đến bóng hình mẹ già đi mỗi ngày: “Một miếng cau khô/Khô gầy như mẹ”. Chứng kiến điều này, người con cảm thấy xót xa, mà đôi tay run run “nâng” với cả tấm lòng kính trọng. Nhưng cuối cùng, đứng trước khuôn mặt quen thuộc đang mất đi sức xuân ấy, con “không cầm được lệ”. Khi đọc đến đây, chúng ta cảm thấy thật đồng cảm với nhân vật con trong bài. Câu hỏi tự vấn “Sao mẹ ta già?” như càng khẳng định sự bất lực, đau xót khi không thể níu kéo dòng thời gian đang trôi để níu kéo mẹ ở lại bên con mãi mãi. Việc sử dụng thể thơ bốn chữ ngắn gọn, hình ảnh thơ đối lập cùng biện pháp so sánh đã giúp khắc họa chân thực hình ảnh mẹ. Qua bài thơ, người đọc thêm yêu thương, trân trọng người mẹ nhiều hơn.

Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
0/5 (0 đánh giá)
thumb up 0
thumb down
0 bình luận
Bình luận

Nếu bạn muốn hỏi bài tập

Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút

Ảnh ads

CÂU HỎI LIÊN QUAN

FQA.vn Nền tảng kết nối cộng đồng hỗ trợ giải bài tập học sinh trong khối K12. Sản phẩm được phát triển bởi CÔNG TY TNHH CÔNG NGHỆ GIA ĐÌNH (FTECH CO., LTD)
Điện thoại: 1900636019 Email: info@fqa.vn
location.svg Địa chỉ: Số 21 Ngõ Giếng, Phố Đông Các, Phường Ô Chợ Dừa, Quận Đống Đa, Thành phố Hà Nội, Việt Nam.
Tải ứng dụng FQA
Người chịu trách nhiệm quản lý nội dung: Nguyễn Tuấn Quang Giấy phép thiết lập MXH số 07/GP-BTTTT do Bộ Thông tin và Truyền thông cấp ngày 05/01/2024
Copyright © 2023 fqa.vn All Rights Reserved