Bài thơ "Mưa" của nhà thơ Trần Đăng Khoa là một tác phẩm thơ thiếu nhi nổi tiếng, mang đậm dấu ấn của tuổi thơ và tình yêu thiên nhiên. Bài thơ được viết theo thể thơ tự do, gồm 6 khổ, mỗi khổ từ 4 đến 8 dòng, tổng cộng 36 dòng thơ.
Khổ thơ đầu tiên mô tả cảnh mưa rơi bất chợt, với những hình ảnh quen thuộc của làng quê Việt Nam như cỏ gà, lá khoai, chú bướm, cây dừa, ngọn mùng tơi. Tác giả đã sử dụng biện pháp nhân hóa để tạo nên một bức tranh sinh động về cơn mưa, khiến cho những sự vật vô tri trở nên gần gũi, đáng yêu. Ví dụ, "Cỏ gà rung rinh", "Lá khoai xanh non", "Chú bướm trắng", "Cây dừa sải tay", "Ngọn mùng tơi nhảy múa". Cách sử dụng ngôn ngữ đơn giản nhưng giàu hình ảnh đã giúp tác giả thể hiện sự tinh tế trong quan sát và cảm nhận thiên nhiên.
Khổ thơ thứ hai tiếp tục miêu tả cảnh mưa to với những âm thanh như sấm chớp, gió rít. Tác giả đã sử dụng từ láy và phép so sánh để tạo nên một không khí dữ dội của cơn mưa. Ví dụ, "Sấm ghé xuống sân", "Khanh khách cười", "Gió rít lên từng cơn", "Cây dừa sải tay", "Bão bùng thân bọc lấy thân". Những hình ảnh này gợi lên sự mạnh mẽ, uy nghi của thiên nhiên, đồng thời cũng ẩn chứa một chút sợ hãi, lo lắng của con người trước sức mạnh đó.
Khổ thơ cuối cùng là cảnh sau mưa, với những hình ảnh tươi sáng, tràn đầy sức sống. Bầu trời xanh, mây bay, hoa nở, chim hót,... tất cả đều được tác giả miêu tả bằng những từ láy và phép so sánh độc đáo. Ví dụ, "Bầu trời xanh ngắt", "Mây bay", "Hoa nở", "Chim hót". Cách sử dụng ngôn ngữ nhẹ nhàng, vui tươi đã giúp tác giả thể hiện niềm vui và hy vọng sau cơn mưa.
Tóm lại, bài thơ "Mưa" của Trần Đăng Khoa là một tác phẩm thơ thiếu nhi hay, mang đậm dấu ấn của tuổi thơ và tình yêu thiên nhiên. Bài thơ đã thể hiện được sự hồn nhiên, ngộ nghĩnh trong cách miêu tả thiên nhiên của trẻ thơ, đồng thời cũng thể hiện được sự tinh tế trong quan sát và cảm nhận của tác giả.