
06/11/2025
06/11/2025
Phong cảnh quê hương luôn mang trong mình vẻ đẹp mộc mạc, bình dị mà rất đỗi thân thương. Tôi sinh ra và lớn lên ở một làng quê ven sông, nơi những ngôi nhà tranh, vách đất vẫn còn vẹn nguyên nét giản dị của xưa cũ. Mỗi buổi sáng, khi ánh bình minh vừa lên, những tia nắng vàng vọt chiếu xuống mặt sông, khiến làn nước lấp lánh như những viên ngọc. Đầu làng, cánh đồng lúa xanh mướt trải dài tận chân trời, những đám mây trắng lững lờ trôi trên bầu trời xanh biếc.
Dọc theo con đường làng, những hàng tre cao vút nghiêng mình trong gió, lá tre xào xạc, tạo thành bản nhạc thiên nhiên du dương. Những cụm hoa dại, từ hoa cúc vàng, hoa dền đỏ đến hoa sen tím, mọc trên triền đê hay ven bờ sông, tô điểm cho cảnh sắc thêm phần sinh động. Tiếng chim hót líu lo trong những buổi sáng mai càng làm cho không gian thêm phần ấm áp, yên bình.
Chiều về, những người nông dân đẩy xe kéo đầy lúa về làng, tiếng cười nói của họ vang lên rộn ràng trên đường. Mặt trời lặn dần sau những ngọn núi xa, để lại một bầu trời nhuộm sắc cam, đỏ rực rỡ. Cảnh vật lúc này thật sự đẹp như một bức tranh thủy mặc, khiến lòng người cảm thấy thư thái, thanh bình.
Quê hương tôi, dù giản dị nhưng luôn mang trong mình một vẻ đẹp yên bình, sâu lắng mà không nơi nào có được.
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN
Top thành viên trả lời