3 giờ trước

3 giờ trước
3 giờ trước
Bài thơ mở đầu bằng hình ảnh “Năm nay hè đến muộn – Chờ phượng nở bao ngày” khiến em chợt cảm nhận được sự kiên nhẫn và mong đợi của tuổi học trò khi chờ đón mùa hè đến. Khi “bất chợt, sáng hôm nay – Rợp trời màu hoa đỏ”, em như thấy một khoảnh khắc bừng sáng, phượng nở đỏ rực như ngọn lửa khởi đầu cho những kỉ niệm, cho những ngày hè rộn rã. Các hình ảnh như “Cánh mềm lay trong gió – Tựa cánh bướm rập rờn” gợi cho em cảm giác nhẹ nhàng, rung động – thiên nhiên không chỉ đẹp mà còn biết “sống”, biết thay đổi, biết chào mừng mùa mới. Cơn mưa xanh mùa hạ, “mưa khẽ thầm thì: ‘Mùa hè về rồi đó!’” khiến em cảm thấy như mùa hè không chỉ đến bằng ánh nắng mà còn bằng âm thanh, bằng hơi mát và bằng một lời thì thầm thân thiết. Và khi “Hè về trên phố nhỏ – Ra rả tiếng ve ngân”, lòng em trào dâng những hồi ức – tiếng ve, phượng đỏ, sân trường, bạn bè … tất cả như hiện về. Em yêu cái cách tác giả để cho thiên nhiên, mùa hè và cảm xúc hòa quyện, để mỗi vẻ đẹp nhỏ đều mang ý nghĩa, mỗi thay đổi đều là dấu ấn của thời khắc đợi chờ. Qua bài thơ, em được nhắc nhớ rằng mùa hè không chỉ là nắng nóng, mà là sự khởi đầu của những trải nghiệm, những kỉ niệm gần gũi và tươi vui. Ngẫm lại, em nhận ra mình cũng từng chờ đợi như vậy – chờ một mùa hè, chờ những ngày không phải học bài, chờ tiếng ve, chờ phượng đỏ. Bài thơ khiến em biết trân trọng những khoảnh khắc rất giản dị mà thiêng liêng ấy. Em muốn giữ mãi trong lòng hình ảnh phượng đỏ, mưa rào nhẹ nhàng và tiếng ve ngân như lời nhắc: mùa hè, tuổi thơ và kỉ niệm sẽ luôn trở lại – chỉ cần ta biết lắng nghe và cảm nhận.
Thanh Truc
3 giờ trước
nga thiếu giới thiệu tác giả rồi
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN
Top thành viên trả lời