Cần Thơ - vùng đất Tây Đô, nơi hội tụ tinh hoa văn hóa, lịch sử và con người. Từ lâu, Cần Thơ đã trở thành nguồn cảm hứng bất tận cho nhiều nhà văn, nhà thơ, nhạc sĩ sáng tạo nên những tác phẩm nghệ thuật độc đáo. Trong số đó, có thể kể đến những tác phẩm tiêu biểu như "Bài ca đất phương Nam" của Lê Anh Xuân, "Dòng sông mặc áo" của Hoài Vũ, "Cánh đồng bất tận" của Nguyễn Ngọc Tư,... Mỗi tác phẩm đều mang một nét riêng biệt, nhưng chung quy lại đều phản ánh vẻ đẹp của thiên nhiên, con người và cuộc sống ở Cần Thơ.
Trong "Bài ca đất phương Nam", Lê Anh Xuân đã khắc họa hình ảnh Cần Thơ với những cánh đồng lúa bát ngát, dòng sông Hậu hiền hòa, những con người chất phác, hồn hậu. Bài thơ thể hiện tình yêu quê hương tha thiết của tác giả, đồng thời cũng là lời khẳng định sức sống mãnh liệt của con người miền Tây Nam Bộ trong kháng chiến chống Mỹ cứu nước.
"Dòng sông mặc áo" của Hoài Vũ lại là bức tranh thiên nhiên tươi đẹp, thơ mộng của Cần Thơ. Dòng sông Hậu hiền hòa, uốn lượn như dải lụa đào, khoác lên mình chiếc áo xanh biếc của cây cối hai bên bờ. Hình ảnh này gợi lên vẻ đẹp thanh bình, yên ả của vùng đất Tây Đô.
"Cánh đồng bất tận" của Nguyễn Ngọc Tư là câu chuyện về cuộc sống của những người dân nghèo khổ ở Cần Thơ. Tác phẩm đã khắc họa chân thực cuộc sống lam lũ, vất vả nhưng cũng đầy nghị lực của họ. Đồng thời, tác phẩm cũng thể hiện niềm tin vào tương lai tốt đẹp hơn của con người.
Những tác phẩm trên đã góp phần làm phong phú thêm kho tàng văn học Việt Nam, đồng thời cũng giúp người đọc hiểu rõ hơn về mảnh đất và con người Cần Thơ. Qua đó, ta thấy được sự đa dạng, phong phú trong cách nhìn nhận, đánh giá của các tác giả về vùng đất này. Có người nhìn thấy vẻ đẹp thiên nhiên, có người lại nhìn thấy cuộc sống khó khăn, gian khổ của con người. Tuy nhiên, tất cả đều toát lên tình yêu thương, trân trọng đối với Cần Thơ.