
2 giờ trước
2 giờ trước
Trong hai câu thơ “Nhưng lòng tôi như ngọn gió biển / Vẫn trở về lưu luyến bến sông”, tác giả đã sử dụng biện pháp tu từ so sánh để bộc lộ sâu sắc tâm trạng của nhân vật trữ tình. Hình ảnh “lòng tôi” được so sánh với “ngọn gió biển” cho thấy cảm xúc trong lòng người rộng mở, mãnh liệt và luôn dao động không yên, như những cơn gió ngoài biển khơi thổi đi muôn hướng. Tuy vậy, dù bay xa đến đâu thì “gió biển” vẫn “trở về lưu luyến bến sông”, cũng như con người dù đi xa vẫn luôn nhớ về quê hương thân thuộc. So sánh này không chỉ làm nổi bật nỗi nhớ da diết, khôn nguôi mà còn gợi lên vẻ đẹp tâm hồn phóng khoáng mà thủy chung của nhân vật trữ tình. Nhờ biện pháp so sánh, hai câu thơ trở nên giàu hình ảnh, giàu nhạc điệu và đậm chất trữ tình.
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN
Top thành viên trả lời