
3 giờ trước
2 giờ trước
Dòng sông quê hương từ lâu đã trở thành một biểu tượng thân thuộc trong thi ca Việt Nam. Mỗi dòng sông đều mang một nét riêng, một vẻ đẹp và một hồn cốt đặc trưng của vùng đất nó chảy qua. Trong bài thơ Vàm Cỏ Đông, nhà thơ Hoài Vũ đã gợi lên hình ảnh dòng sông miền Nam ấy không chỉ bằng cảm xúc nhớ thương mà còn bằng cả niềm tự hào sâu sắc. Đặc biệt, ở khổ thơ thứ ba, hình ảnh dòng sông hiện lên đầy chất thơ, thấm đượm ân tình và giàu giá trị biểu tượng:
“Con sông như dòng sữa mẹ
Ngọt ngào nuôi lớn đời con
Nước ăm ắp bờ, nước dềnh lên ruộng lúa
Lên vườn cây, lên cả những linh hồn…”
Chỉ với bốn câu thơ nhưng tác giả đã gói trọn trong đó bao nhiêu xúc cảm. Con sông không chỉ là cảnh vật hữu hình mà còn được nâng tầm thành biểu tượng thiêng liêng. Nhà thơ đã sử dụng biện pháp so sánh ” con sông – dòng sữa mẹ”, ngọt ngào, dịu dàng và vĩnh cửu. Cách so sánh ấy khiến dòng nước trở nên sống động, gần gũi, mang cả tình yêu thương, sự bao dung của người mẹ dành cho đứa con bé nhỏ. Dòng sông ấy đã nuôi lớn con người, tưới tắm mảnh đất quê hương, làm xanh mát những cánh đồng, vườn cây và hơn cả, làm dịu cả những linh hồn, sưởi ấm cả tâm hồn những người con xa quê.
Câu thơ “Ngọt ngào nuôi lớn đời con” là sự khẳng định tình cảm thiêng liêng mà dòng sông cũng là quê hương dành cho con người. Dòng nước không chỉ “ăm ắp bờ” mà còn “dềnh lên ruộng lúa, lên vườn cây” nuôi dưỡng sự sống, mang đến sự trù phú cho cả vùng quê. Đặc biệt, hình ảnh “lên cả những linh hồn” là một điểm nhấn đầy chiều sâu, gợi ra một cảm xúc thiêng liêng: dòng sông còn xoa dịu những đau thương, nâng đỡ tinh thần những người con đã khuất, những linh hồn vì quê hương mà ngã xuống. Với lối ví von đầy sáng tạo và cảm xúc, Hoài Vũ đã khắc họa một dòng sông không chỉ mang vẻ đẹp của thiên nhiên, mà còn là biểu tượng cho tình đất, tình người và tình mẹ bao la nơi miền quê phương Nam. Từ hình ảnh dòng sông, người đọc cảm nhận được cả tình cảm tha thiết của nhà thơ đối với quê hương miền Nam ruột thịt trong những năm đất nước còn chia cắt. Nỗi nhớ, niềm thương và khát vọng đoàn tụ không được nói ra một cách trực tiếp, mà thấm đẫm trong từng dòng thơ giàu hình ảnh và cảm xúc.
Hình ảnh dòng sông Vàm Cỏ Đông như “dòng sữa mẹ” không chỉ gợi nhớ về vẻ đẹp của miền sông nước Nam Bộ, mà còn khơi gợi trong ta hình ảnh quen thuộc của biết bao dòng sông quê hương khác đã từng đi vào thi ca Việt Nam. Ta bắt gặp dòng sông Hương thơ mộng trong thơ Thu Bồn: “Con sông dùng dằng con sông không chảy / Sông chảy vào lòng nên Huế rất sâu”, hay dòng sông Đáy lặng lẽ trong “Tràng giang” của Huy Cận. Mỗi dòng sông đều mang một tâm hồn, một bản sắc riêng, nhưng tựu trung lại đều là dòng chảy của ký ức, của tình đất, tình người, là nơi nuôi dưỡng và gìn giữ cội nguồn quê hương. Đặc biệt, việc tác giả Hoài Vũ dùng hình ảnh dòng sữa mẹ để ví dòng sông khiến ta liên tưởng tới tình mẫu tử tình yêu lớn lao và bền bỉ nhất, đồng thời cũng nhấn mạnh mối gắn bó keo sơn giữa con người và quê hương. Trong thời đại nay, khi guồng quay cuộc sống khiến nhiều người xa rời nguồn cội, thì khổ thơ ấy như một lời nhắc nhở dịu dàng: hãy trở về, trân quý và gìn giữ dòng sông trong lòng mỗi người, dòng sông của ký ức, của tình yêu thương thuần khiết và bất tận.
Khổ thơ thứ ba trong bài thơ Vàm Cỏ Đông là một khúc nhạc trầm sâu lắng, gợi lên hình ảnh dòng sông quê hương không chỉ đẹp về cảnh sắc mà còn thấm đẫm ân tình. Dòng sông ấy như dòng sữa mẹ dịu ngọt, nuôi dưỡng cả sự sống và tâm hồn bao thế hệ. Qua hình ảnh Vàm Cỏ Đông, nhà thơ Hoài Vũ đã gửi gắm tình yêu quê hương da diết, niềm tự hào về một miền đất giàu truyền thống và nghĩa tình. Những câu thơ ngắn mà lắng sâu, để lại trong lòng người đọc một ấn tượng khó phai về vẻ đẹp của thiên nhiên, con người và cội nguồn dân tộc.
3 giờ trước
Đoạn thơ "Đây con sông như dòng sữa mẹ .... Chở tình thương trang trải đêm ngày" của nhà thơ Hoài Vũ là một trong những đoạn thơ hay và nổi tiếng nhất trong bài thơ "Vàm Cỏ Đông". Đoạn thơ thể hiện vẻ đẹp của dòng sông Vàm Cỏ Đông, cũng như vẻ đẹp của người phụ nữ Việt Nam.
Vẻ đẹp của dòng sông Vàm Cỏ Đông được nhà thơ Hoài Vũ miêu tả qua hai hình ảnh so sánh: "dòng sữa mẹ" và "lòng người mẹ". Hình ảnh "dòng sữa mẹ" gợi lên sự bao la, ấm áp, ngọt ngào của dòng sông. Dòng sông như mẹ hiền ôm ấp, che chở cho những ruộng đồng, vườn cây. Hình ảnh "lòng người mẹ" gợi lên sự bao dung, nhân hậu, yêu thương của dòng sông. Dòng sông như người mẹ chở che, nuôi dưỡng con cái. Hai hình ảnh so sánh này đã góp phần làm nổi bật vẻ đẹp của dòng sông Vàm Cỏ Đông. Dòng sông không chỉ là một dòng chảy tự nhiên của đất trời, mà còn là một biểu tượng của tình yêu thương, sự chở che của mẹ hiền.
Bên cạnh vẻ đẹp của dòng sông, đoạn thơ còn thể hiện vẻ đẹp của người phụ nữ Việt Nam. Người phụ nữ Việt Nam cũng mang những nét đẹp tương tự như dòng sông Vàm Cỏ Đông. Họ là những người phụ nữ bao dung, nhân hậu, yêu thương và cũng là những người mẹ hiền ôm ấp, che chở cho con cái.
Đoạn thơ trên của Hoài Vũ là một đoạn thơ hay và giàu ý nghĩa, góp phần thể hiện vẻ đẹp của dòng sông Vàm Cỏ Đông cũng như vẻ đẹp của người phụ nữ Việt Nam.
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN
Top thành viên trả lời