câu 3. Trong đoạn thơ, tác giả sử dụng biện pháp tu từ ẩn dụ để miêu tả hình ảnh người thầy với những phẩm chất cao đẹp và sự hy sinh thầm lặng.
- "Sương khuya" ẩn dụ cho những khó khăn, thử thách mà người thầy phải đối mặt trong công việc giảng dạy. Hình ảnh này gợi lên sự khắc nghiệt, lạnh lẽo của cuộc sống, nhưng cũng thể hiện tinh thần kiên cường, bất khuất của người thầy.
- "Áo cổ lông" ẩn dụ cho tấm lòng ấm áp, bao dung của người thầy dành cho học trò. Hình ảnh này tạo nên cảm giác an toàn, tin tưởng, đồng thời khẳng định vai trò quan trọng của người thầy trong việc truyền đạt kiến thức và đạo đức cho thế hệ trẻ.
- "Giáo án" ẩn dụ cho tri thức, kinh nghiệm, tâm huyết của người thầy. Hình ảnh này nhấn mạnh tầm quan trọng của việc truyền thụ kiến thức, giúp học trò phát triển bản thân.
- "Đốm than" ẩn dụ cho ngọn lửa nhiệt huyết, đam mê của người thầy trong công việc giảng dạy. Hình ảnh này mang ý nghĩa tích cực, thể hiện sự nỗ lực, cống hiến của người thầy trong việc truyền tải tri thức đến học trò.
Tóm lại, các hình ảnh ẩn dụ được sử dụng trong đoạn thơ đã góp phần làm nổi bật vẻ đẹp tâm hồn, phẩm chất cao quý của người thầy, đồng thời khơi gợi lòng biết ơn, kính trọng của học trò đối với người thầy.
câu 4. Tình phụ tử là thứ tình cảm vô cùng thiêng liêng và cao quý. Người cha luôn dành hết tâm can để bồi dưỡng tâm hồn và thể lực cho đứa con của mình, mong rằng con sẽ trưởng thành và trở thành một con người có ích cho xã hội. Trong đoạn trích trên, người cha đã gửi gắm tới đứa con của mình những lời dặn dò rất sâu sắc:
" Ngày mai con xuống núi
Cùng tay nải hành trang đầu tiên
Đi như suối chảy về với biển
Chớ quên mạch đá cội nguồn."
Lời dặn dò ấy thật ấm áp và chan chứa tình thương yêu. " Mạch đá cội nguồn" ở đây chính là quê hương, nơi chôn rau cắt rốn, nơi mà ta đã sinh ra và lớn lên. Dù có đi đâu thì cũng phải nhớ về quê hương, bởi đó chính là chiếc nôi nuôi ta khôn lớn.
Mỗi chúng ta khi sinh ra đều có quê hương. Đó là nơi ta được sinh ra, cất tiếng khóc chào đời, nơi nuôi dưỡng, che chở cho ta bằng tất cả tình yêu thương và tấm lòng rộng mở. Quê hương cũng là nơi cho ta những kỉ niệm tuổi thơ tươi đẹp. Có thể kể đến những buổi chiều ra bờ sông thả diều, chơi đùa cùng lũ bạn. Hay là những ngày dạo chơi trong cánh đồng lúa chín thơm vàng ươm. Là mùi thơm ngọt ngào của bông lúa hay những giọt sữa trắng trong ngây ngô nằm trong vỏ trấu. Cũng có thể là dáng dấp quen thuộc của những người nông dân chăm chỉ, cần cù làm việc suốt ngày. Tất cả những kí ức ấy đều khiến ta nhớ mãi không quên, vì nó đã khắc sâu vào trong tâm trí mỗi người.
Khi lớn lên, trở thành một người công dân, ta còn tự hào hơn nữa vì quê hương chính là nơi nuôi dưỡng những ước mơ của ta. Nó giúp ta ngày càng trưởng thành hơn. Ta biết ơn quê hương rất nhiều, nhờ có quê hương mà ta có thêm động lực để học tập và làm việc. Mỗi ngày, ta luôn cố gắng rèn luyện bản thân thật tốt, để có thể cống hiến cho quê hương đất nước khi đã trưởng thành.
Tuy nhiên, bên cạnh những người đang cố gắng để quê hương ngày càng giàu đẹp hơn. Thì vẫn còn một số bộ phận người sống thờ ơ, vô trách nhiệm. Họ sẵn sàng chạy theo lối sống phương Tây, sống cho mình, cho hiện tại, mà không nghĩ đến tương lai sau này. Điều đó thật đáng buồn!
Nhà thơ Tế Hanh cũng từng có những dòng thơ rất hay viết về quê hương:
" Tôi thấy nhớ cái mùi nồng mặn quá!"
Đó chính là tình yêu, sự gắn bó sâu sắc với nơi chôn rau cắt rốn của mình. Còn bạn, bạn đã làm gì để đáp lại tình cảm thiêng liêng mà quê hương đã dành cho mình? Hãy nghĩ xem, nếu một ngày nào đó, bạn đi thật xa, rồi đột nhiên lại muốn tìm về những điều bình yên nơi quê nhà, nhưng lại chẳng có nổi một ký ức, bạn bè, hay người thân nào có thể giúp đỡ, bạn sẽ cảm thấy thế nào? Thật đáng buồn đúng không?
Vì vậy, ngay từ bây giờ, chúng ta hãy sống và làm việc thật có ích cho quê hương. Đừng bao giờ biến mình thành kẻ vô trách nhiệm, chỉ biết chạy theo những cám dỗ phù phiếm ngoài kia. Bởi lẽ, quê hương mới chính là nơi đã cho ta tất cả.
câu 5. Dòng thơ "Mỗi lần vấp, một bước đi" mang đến cho tôi nhiều suy ngẫm về ý nghĩa của việc đối mặt với khó khăn và thất bại trong cuộc sống. Câu thơ này nhấn mạnh rằng mỗi khi chúng ta gặp phải thử thách hay vấp ngã, đó chính là cơ hội để chúng ta trưởng thành hơn. Thay vì sợ hãi hoặc từ bỏ trước những khó khăn, chúng ta nên dũng cảm đối diện và vượt qua chúng bằng cách sử dụng kinh nghiệm đã tích lũy được từ những lần vấp ngã trước đó.
Bài học mà tôi rút ra từ dòng thơ này là sự kiên trì và quyết tâm không bao giờ đầu hàng trước nghịch cảnh. Vấp ngã không phải là dấu chấm hết, mà nó là một phần tất yếu của hành trình phát triển cá nhân. Mỗi lần vấp ngã đều giúp chúng ta trở nên mạnh mẽ hơn, khôn ngoan hơn và sẵn sàng đối mặt với những thử thách tiếp theo. Điều quan trọng là chúng ta cần giữ vững niềm tin vào khả năng của mình và luôn nỗ lực vươn lên sau mỗi lần vấp ngã.
câu 6: Bài thơ "Mẹ" của nhà thơ Trần Quốc Minh đã gợi lên cho tôi những suy nghĩ sâu sắc về tình mẫu tử thiêng liêng, cao quý. Bài thơ mở đầu bằng hình ảnh người mẹ tần tảo, vất vả nuôi con khôn lớn. Mẹ là người sinh ra ta, chăm sóc ta từng ngày, từng giờ. Mẹ là người luôn bên cạnh ta, chia sẻ mọi buồn vui, hạnh phúc, đau khổ trong cuộc sống. Tình mẫu tử là tình cảm thiêng liêng nhất, cao quý nhất trên đời. Nó là nguồn động lực to lớn giúp ta vượt qua mọi khó khăn, thử thách trong cuộc sống. Trong bài thơ, tác giả đã sử dụng nhiều biện pháp nghệ thuật để khắc họa chân dung người mẹ và tình mẫu tử. Hình ảnh người mẹ được miêu tả qua những chi tiết giản dị nhưng đầy xúc động. Đó là hình ảnh người mẹ "bước thấp bước cao", "lưng đeo gùi trán đẫm mồ hôi", "tay cấy mạ lưng còng tóc bạc". Những hình ảnh ấy đã gợi lên vẻ đẹp bình dị, mộc mạc của người mẹ nông dân Việt Nam. Tình mẫu tử cũng được thể hiện qua những hành động cụ thể của người mẹ. Người mẹ sẵn sàng hi sinh tất cả vì con, dù phải chịu bao gian khổ, vất vả. Người mẹ luôn dành cho con những điều tốt đẹp nhất, từ miếng cơm manh áo đến những lời ru ngọt ngào. Tình mẫu tử là nguồn động lực to lớn giúp ta vượt qua mọi khó khăn, thử thách trong cuộc sống. Khi đọc bài thơ, tôi cảm thấy vô cùng xúc động trước tình mẫu tử thiêng liêng, cao quý. Tôi càng thêm trân trọng và biết ơn công lao sinh thành, dưỡng dục của cha mẹ. Tôi sẽ cố gắng học tập thật tốt, trở thành người có ích cho xã hội để không phụ lòng mong mỏi của cha mẹ.