Văn chương nghệ thuật nói chung và thơ ca nói riêng luôn có sức lay động mãnh liệt đến trái tim của mỗi con người. Bởi nó được sinh ra từ những chất liệu bình thường của đời sống, từ những buồn vui, hạnh phúc khổ đau, từ nước mắt và nụ cười...của cuộc đời. Và khi đã đi qua những thăng trầm của lịch sử, văn chương vẫn mãi song hành cùng cuộc đời, mang thiên chức cao cả của một nhà thơ: "dùng ngòi bút làm đòn xoay chế độ, mỗi vần thơ bom đạn phá cường quyền". Chính vì vậy, bàn về vai trò của văn chương, nhà nghiên cứu Chu Văn Sơn từng khẳng định rằng: "Bài thơ như sợi dây truyền tình cảm cho người đọc. Nó là một thứ đạo quân đọ sức trên mặt trận tình cảm".
Sợi dây mà Chu Văn Sơn nhắc tới ở đây là sợi dây kết nối, truyền tải tình cảm từ trái tim nhà thơ đến với độc giả. Đó là sợi dây vô hình nhưng bền chắc, là nhịp cầu giao cảm giữa tác giả và bạn đọc. Bài thơ không đơn thuần là một sản phẩm nghệ thuật mà còn là tiếng nói của tâm hồn, là nỗi niềm trăn trở, suy tư của thi nhân về cuộc đời, con người. Qua ngôn ngữ, hình ảnh, âm điệu,... bài thơ sẽ khơi gợi những cảm xúc đồng điệu, tri âm ở người đọc. Từ đó, giúp chúng ta thấu hiểu hơn về thế giới nội tâm của nhà thơ, cũng như những vấn đề nhân sinh sâu sắc được đặt ra trong tác phẩm.
Có thể nói, bài thơ là sợi dây truyền tình cảm bởi nó là nơi gửi gắm những rung động, suy tư, trăn trở của nhà thơ về cuộc đời, con người. Khi sáng tác, nhà thơ thường đặt hết tâm huyết, tình cảm của mình vào tác phẩm. Những cảm xúc ấy được thể hiện qua ngôn ngữ, hình ảnh, âm điệu,... của bài thơ. Khi đọc thơ, người đọc sẽ cảm nhận được những tình cảm ấy, đồng thời cũng bộc lộ những rung động, suy nghĩ của bản thân. Điều này tạo nên sự đồng điệu, tri âm giữa nhà thơ và độc giả.
Bài thơ là sợi dây truyền tình cảm bởi nó giúp người đọc trải nghiệm những cung bậc cảm xúc đa dạng, phong phú hơn. Thơ ca là tiếng nói của tâm hồn, là nơi nhà thơ bộc lộ những cảm xúc chân thành nhất. Khi đọc thơ, người đọc cũng sẽ được sống trong những cảm xúc ấy, được đồng điệu với tâm trạng của nhà thơ. Chẳng hạn, khi đọc bài thơ "Quê hương" của Tế Hanh, người đọc sẽ cảm nhận được tình yêu tha thiết, nồng nàn của nhà thơ dành cho quê hương. Tình cảm ấy được thể hiện qua những hình ảnh giản dị, mộc mạc nhưng đầy sức gợi: "Cánh buồm giương to như mảnh hồn làng", "Rướn thân trắng bao la thâu góp gió"...
Như vậy, bài thơ không chỉ là sản phẩm nghệ thuật mà còn là sợi dây truyền tải tình cảm, kết nối giữa nhà thơ và độc giả. Nó giúp chúng ta hiểu hơn về thế giới nội tâm của nhà thơ, cũng như những vấn đề nhân sinh sâu sắc được đặt ra trong tác phẩm. Đồng thời, nó cũng giúp chúng ta bồi đắp tâm hồn, làm giàu thêm vốn sống và kinh nghiệm của bản thân.