avatar
level icon
kienbanhiep

2 giờ trước

Viết bài văn phân tích một tác phẩm truyện mà em yêu thích.

thumb up 0
thumb down
Trả lời câu hỏi của kienbanhiep
  • Câu trả lời phải chính xác, đầy đủ dựa trên kiến thức xác thực:
    • ✔ Đối với câu hỏi trắc nghiệm: Đưa đáp án lựa chọn + giải thích lý do chọn đáp án.
    • ✔ Đối với câu hỏi tự luận: Đưa lời giải và đáp án cho câu hỏi.
    • ✔ Đối với câu hỏi trả lời ngắn: Đưa ra đáp án + giải thích lý do.
    • ✔ Chấp nhận sử dụng ảnh do thành viên viết tay, ảnh cần rõ nét, không bị mờ, vỡ ảnh.
  • Sử dụng ngôn ngữ rõ ràng, dễ hiểu.
  • Tránh đưa ra các ý kiến cá nhân mang tính chất chủ quan.
  • Nếu sử dụng thông tin từ nguồn khác, phải trích dẫn nguồn đầy đủ và chính xác.
  • Tuyệt đối không được sao chép các thông tin từ các trang khác, từ AI hoặc chatGPT.
CÂU TRẢ LỜI
avatar
Timi

2 giờ trước

Trợ lý học tập AI - Câu trả lời này chỉ mang tính tham khảo
Kim Lân được biết đến là nhà văn của nông thôn, nông dân Việt Nam với những trang văn giản dị nhưng gợi lên cả linh hồn của những con người quê hương. Văn ông luôn có một sức hấp dẫn riêng, với những thú chơi, lối sống và nếp cảm độc đáo của làng quê Bắc Bộ. Trong đó, "Vợ nhặt" là một trong những tác phẩm nổi bật nhất của ông. Truyện vừa có tính hiện thực lẫn tính nhân đạo; không chỉ vạch trần tội ác của bọn phát xít Nhật, Pháp gây ra nạn đói khủng khiếp khiến dân ta phải ăn củ chuối, rễ cây mà còn thể hiện thành công vẻ đẹp tinh thần của người nông dân thông qua tình huống truyện độc đáo: Một anh chàng ngụ cư xấu trai, nghèo khổ đã "nhặt" được vợ nhờ 4 bát bánh đúc riêu cua.

Trong hoàn cảnh khốn cùng ấy, khi cái chết đang cận kề bên cạnh, người ta vẫn không quên dành cho nhau chút yêu thương, sẻ chia, nâng đỡ đùm bọc nhau. Đó chính là truyền thống "lá lành đùm lá rách" tốt đẹp mà bao đời nay cha ông ta vẫn luôn gìn giữ. Và rồi tình cảm ấy được nhà văn gửi gắm qua mối tình giữa anh cu Tràng và chị vợ nhặt.

Mở đầu tác phẩm, tác giả đã đặt nhân vật của mình vào một tình huống hết sức độc đáo: giữa lúc đói khát quay quắt, ngay cả đến làn gió cũng có "hương cháo cám" đắng chát thì một anh chàng ngụ cư xấu trai, nghèo khổ bỗng dưng có vợ theo không về nhà. Chỉ với vài câu bông đùa "tầm phơ tầm phào", mấy bát bánh đúc mà một cô gái sẵn sàng bỏ qua ý thức danh dự và tự trọng, quyết định gắn đời mình với hắn. Người đàn bà kia chẳng hề quan tâm đến ngày mai sẽ ra sao khi mang tiếng lấy chồng là ngụ cư, nghèo khổ, xấu trai. Điều ấy đã làm nảy sinh ra hai dòng cảm xúc trái chiều nhau trong lòng những người dân xóm ngụ cư: một bên là niềm vui mừng, chúc phúc chân thành vì mong muốn bạn bè, hàng xóm vượt qua được cơn đói khổ; một bên là nỗi tủi hổ, lo lắng trước thực tại đầy nghiệt ngã. Nhưng dù ở bất cứ thái độ nào, họ đều có chung một nỗi niềm xót xa cho số phận của đôi vợ chồng trẻ.

Đằng sau tất cả mọi thứ, ta vẫn thấy được một tấm lòng nhân hậu, một sự đồng cảm sâu sắc giữa con người với con người. Họ hiểu rằng, cuộc đời này vốn ngắn ngủi lắm, nếu có cơ hội để giúp đỡ nhau thì đừng nên chối từ, bởi biết đâu ngày mai thôi, chính chúng ta cũng sẽ rơi vào hoàn cảnh tương tự.

Đó cũng chính là tấm lòng của bà cụ Tứ - mẹ anh cu Tràng. Khi nhìn thấy cô gái lạ đứng ngay giữa nhà, tâm trạng của bà có sự xáo trộn mạnh mẽ: từ ngạc nhiên đến thắc mắc, băn khoăn, cuối cùng thì chấp nhận. Bà ngạc nhiên vì sự xuất hiện đột ngột của người con dâu mới, bà băn khoăn không biết là nàng ta có ý định gì? Sao lại chịu theo không Tràng về làm vợ? Rồi bà chợt hiểu ra, xốn xang, mừng giận, lo lắng, ... trăm mối ngổn ngang khó xử. Mừng vì con mình rốt cục cũng đã có vợ, thậm chí là hai người con đã nên duyên chồng vợ, dù cho hoàn cảnh có khốn khó đến đâu. Giận vì lũ con của mình làm chuyện không nên, đã nghèo còn ham hố yêu đương, khiến cha mẹ thêm khổ sở. Lo lắng vì đám cưới diễn ra quá âm thầm, đơn sơ, chẳng biết tương lai của đôi trẻ sẽ ra sao khi mà cả làng đang bị đe dọa bởi nạn đói hoành hành? Bao nhiêu cảm xúc hỗn độn đan xen, giằng xé trong lòng người mẹ nghèo. Cuối cùng, bà lựa chọn cách im lặng, nén chặt tất cả những chua xót, lo âu vào trong lòng, cố tạo ra nụ cười, lời nói dối khích lệ động viên để hai con có tinh thần vượt qua giai đoạn khó khăn.

Bà bảo cặp vợ chồng trẻ nằm xuống giường, dịu dàng khuyên nhủ: "Chúng mày đã lấy nhau thì phải có dạ ăn uống, chứ cúi mặt mãi à?". Lời nói ấy chứa đựng biết bao ân tình tha thiết của một người mẹ từng trải, hiểu rõ sự đời. Bà giục các con ăn nhanh còn nghỉ ngơi, mai còn dậy sớm đi làm. Dù trong lòng đang ngổn ngang trăm mối nhưng trước mặt con dâu, bà vẫn cố gắng xua đi bầu không khí ngại ngùng bằng những lời an ủi ngọt ngào: "Cám đấy mày ạ, hì. Ngon đáo để, cứ thử ăn mà xem. Xóm ta khối nhà không có cám mà ăn đấy". Trong bữa cơm, bà liên tục múc chè khoán ra bát cho các con, thấp thỏm không yên, sợ món chè khoán chưa nguội, các con sẽ chê. Hành động vụng về nhưng chất chứa tình yêu thương vô bờ bến. Bà không dám nếm thử món chè khoán, chỉ lặng lẽ nhìn các con ăn. Có lẽ, trong lòng bà đang hi vọng rằng lần này, lần cuối cùng trong đời, bà cố gắng chắt chiu từng chút để dành cho các con một bữa ăn ngon. Thật đáng thương cho tấm lòng của người mẹ già!

Sau đêm tân hôn, ánh nắng rực rỡ và tiếng chim líu lo ngoài kia như báo hiệu một cuộc sống mới đã bắt đầu. Ánh sáng soi chiếu vào đôi mắt của thị, giờ đây nó đã "sáng lên", lấp lánh niềm vui và hạnh phúc. Còn thị, thị trở nên "vêm lại", tươi tỉnh hơn rất nhiều. Cuộc sống vẫn tiếp diễn, dù trong hoàn cảnh bi thảm nhất, con người vẫn phải đấu tranh để giành giật sự sống. Niềm tin ấy đã được nhà văn gửi gắm qua hình ảnh chiếc nồi cháo cám "đắng chát và nghẹn bứ" nhưng vẫn "chìm hoa cà hoa cải". Trong bữa cơm, cả gia đình ai cũng vui vẻ, phấn khởi đón nhận những gì đang có. Đặc biệt là người mẹ già, bà không ngừng kể về những dự định trong tương lai, chắc hẳn bà muốn gieo rắc vào tâm trí các con về một niềm hi vọng, động viên các con chăm chỉ làm ăn, vượt qua khoảng thời gian khó khăn.

Bằng ngòi bút miêu tả bậc thầy, Kim Lân đã dựng nên bức tranh hiện thực đầy ám ảnh về nạn đói khủng khiếp năm 1945. Qua đó, nhà văn khẳng định truyền thống nhân ái ngàn đời của dân tộc Việt Nam: dù đứng trước ranh giới của sự sống và cái chết nhưng họ vẫn chẳng màng, dốc lòng yêu thương, cưu mang nhau.

Như vậy, qua tác phẩm Vợ nhặt, nhà văn Kim Lân đã khắc họa thành công tình huống truyện độc đáo, giàu ý nghĩa. Từ đó, ngợi ca vẻ đẹp tinh thần của những người nông dân Việt Nam xưa, tuy thiếu thốn về vật chất nhưng luôn thừa mứa tình cảm, tấm lòng cao thượng.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
0/5 (0 đánh giá)
thumb up 0
thumb down
0 bình luận
Bình luận
avatar
level icon
_Ranga_

1 giờ trước

Khánh Hoài là một nhà văn giàu tình yêu thương với trẻ em. Một trong những tác phẩm tiêu biểu đó là truyện ngắn “Cuộc chia tay của những con búp bê”. Từ cuộc chia tay xúc động của hai anh em Thành và Thủy, tác giả đã gửi gắm một bài học ý nghĩa trong cuộc sống.

Câu chuyện kể về một gia đình có hai anh em là Thành và Thủy. Nhưng vì bố mẹ ly hôn nên hai anh em không thể tiếp tục sống với nhau được nữa. Khánh Hoài đã xây dựng một tình huống đặc biệt để cho thấy tình cảm sâu sắc của Thành và Thủy. Người mẹ yêu cầu hai anh em phải đem đồ chơi ra chia. Nghe thấy tiếng mẹ nói chia đồ chơi mà Thủy không kìm nổi nỗi sợ hãi “bất giác run lên bần bật, kinh hoàng”. Còn Thành thì thầm nghĩ: “Cảnh vật vẫn cứ như hôm qua, hôm kia thôi mà sao tai họa giáng xuống đầu anh em tôi nặng nề thế này”. Đối mặt với cuộc chia tay, Thành và Thủy đều cảm thấy buồn bã và thật nặng nề. Nhưng điều đó không làm tình cảm của cả hai mất đi. Đến tận bây giờ, hai anh em vẫn nhường nhịn và dành những điều tốt nhất cho nhau, thật đáng trân trọng. Thành dành hầu hết số đồ chơi cho em: bộ tú lơ khơ, bàn cá ngựa, những con ốc biển và bộ chỉ màu và ngay cả hai con búp bê là Em Nhỏ và Vệ Sĩ. Khi hai anh em về đến nhà thì đã nhìn thấy một chiếc xe tải đỗ trước cổng, cuộc chia tay quá đột ngột khiến cả hai bàng hoàng. Thủy chạy vào nhà lấy con Vệ Sĩ đưa cho Thành để nó gác cho anh ngủ. Nhưng sau đó, cô bé lại đem cả con Em Nhỏ lại cho anh và bắt anh hứa không bao giờ để chúng phải xa nhau nữa.

Sau khi chia đồ chơi, Thành đưa em đến trường tạm biệt thầy cô và bạn bè. Khung cảnh ngôi trường hôm nay sao mà thân thương đến vậy. Cô tặng cho Thủy một quyển sổ và một chiếc bút mực nhưng Thủy không dám nhận vì không còn được đi học nữa. Sau khi từ trường về nhà, Thành và Thủy nhìn thấy một chiếc xe tải đỗ trước cổng, cuộc chia tay quá đột ngột khiến cả hai bàng hoàng. Thủy chạy vào nhà lấy con Vệ Sĩ đưa cho Thành để nó gác cho anh ngủ. Nhưng sau đó, cô bé lại đem cả con Em Nhỏ lại cho anh và bắt anh hứa không bao giờ để chúng phải xa nhau nữa. Dường như đó cũng chính là mong muốn của Thủy. Em mong rằng mình và anh trai sẽ không phải xa cách nhau nữa. Cuộc chia tay diễn ra đẫm nước mắt, buồn bã và đau thương. Cả hai anh em đều sẽ không biết bao giờ mới có thể gặp lại nhau.

Cuộc chia tay của những con búp bê đã gợi cho người lớn bao suy nghĩ về trách nhiệm của mình, về việc gìn giữ mái ấm hạnh phúc để cho con cái được vui vẻ, trọn vẹn yêu thương.

Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
0/5 (0 đánh giá)
thumb up 0
thumb down
0 bình luận
Bình luận
avatar
level icon
HUỲNH THANH PHÚ

2 giờ trước

kienbanhiep

Nam Quốc Sơn Hà là một trong những áng văn chương kiệt tác của văn học thời Lí – Trần. Nó là tác phẩm kết tinh được hào khí thời đại, cảm xúc của muôn trái tim, vì thế, nó tiêu biểu cho tinh thần độc lập, khí phách anh hùng và khát vọng lớn lao của dân tộc trong buổi đầu xây dựng một quốc gia phong kiến độc lập.

Sông núi nước Nam là một bài thơ chữ Hán, theo thể thất ngôn tứ tuyệt Đường luật. Nguyên tắc như sau:

Nam quốc sơn hà Nam đế cư

Tiệt nhiên định phận tại thiên thư

Như hà nghịch lỗ lai xâm phạm

Nhữ đẳng hành khan thủ bại hư.

Tương truyền rằng, trong cuộc kháng chiến chống Tống đời nhà Lí, một đêm tối trên phòng tuyến Như Nguyệt, từ trong đền thờ hai thần Trương Hồng và Trương Hát (hai vị tướng giỏi của Triệu Quang Phục, được tôn là thần sông Như Nguyệt), bài thơ đã ngân vang lên (Vì thế người ta gọi bài thơ này là thơ thần). Nhưng dù là do thần linh hay con người đọc lên thì bài thơ vẫn là khát vọng và khí phách Đại Việt.

Ý tưởng bảo vệ độc lập, kiên quyết chống giặc ngoại xâm được diễn đạt trực tiếp qua một mạch lập luận khá chặt chẽ và biện chứng. Mở đầu bài thơ là lời tuyên bố đanh thép về chủ quyền đất nước:

Nam quốc sơn hà Nam đế cư

Câu thơ 7 tiếng tạo thành hai vế đối xứng nhau nhịp nhàng: Nam quốc sơn hà – Nam đế cư. Đặc biệt, cách dùng chữ của tác giả bài thơ thể hiện rất “đắt” ý tưởng và cảm xúc thơ.

Vì thế, khi xâm lược nước Nam, áp đặt được ách thống trị, chúng đã ngang nhiên trắng trợn biến nước ta thành quận, huyện của Trung Quốc. Nền độc lập mà chúng ta giành lại được hôm nay thấm không ít máu của cha ông ta đã đổ suốt hơn một ngàn năm. Và nay nền độc lập ấy vẫn đang bị đe dọa bởi tư tưởng ngông cuồng kia.

Trở lại với nội dung tư tưởng bao hàm qua ngôn từ của câu thơ. Nam quốc không chỉ có nghĩa là nước Nam, mà Nam quốc còn là vị thế của nước Nam ta, đất nước ấy dù nhỏ bé nhưng tồn tại độc lập, sánh vai ngang hàng với một cường quốc lớn ở phương Bắc như Trung Quốc.

Hơn nữa, đất nước ấy lại có chủ quyền, có một vị hoàng đế (Nam đế). Vị hoàng đế nước Nam cũng có uy quyền không kém gì các hoàng đế Trung Hoa, cũng là một bậc đế vương, do đấng tối cao phong tước, chia cho quyền cai quản một vùng đất riêng mà lập nên giang sơn xã tắc của mình:

Tiệt nhiên định phận tại thiên thư

Sông núi nước Nam là của người Nam. Đó là sự thật hiển nhiên. Không ai có quyền phủ định? Bởi sự phân định núi sông, bờ cõi đâu phải là ý muốn chủ quan của một người hay một số người, mà do “Trời” định đoạt. Bản đồ ranh giới lãnh thổ của các quốc gia đã in dấu ấn trong sách trời: Ai có thể thay đổi được?

Tác giả bài thơ đã đưa ra những lí lẽ thật xác đáng. Qua cách lập luận, nổi lên một quan niệm, một chân lí thiêng liêng và cao cả: chân lí về sự tồn tại độc lập có chủ quyền của dân tộc Đại Việt.

Vẫn những lí lẽ đanh thép ấy, tác giả khẳng định tiếp:

Như hà nghịch lỗ lai xâm phạm

Nhữ đẳng hành khan thủ bại hư.

Thật là một khí phách kiên cường! Thay mặt cả dân tộc, nhà thơ đã lớn tiếng cảnh cáo bọn giặc xâm lược: Chúng bay phạm vào bờ cõi này, tức là chúng bay đã phạm vào sách trời; mà phạm vào sách trời, tức là làm trái với đạo lí trở thành kẻ đại nghịch vô đạo (nghịch lỗ), lẽ nào Trời đất dung tha.

Mặt khác chúng bay phạm vào bờ cõi này tức là phạm vào chủ quyền thiêng liêng của một dân tộc, nhất là dân tộc đó lại là một dân tộc có bản lĩnh kiên cường, có ý chí độc lập mạnh mẽ, vậy thì, sự thất bại sẽ là điều không thể tránh khỏi, thậm chí còn bị đánh cho tơi bời thủ bại hư.

Chưa bao giờ trong văn học Việt Nam lại có một khí phách hào hùng như thế! Cảm xúc thơ thật mãnh liệt, tạo nên chất trữ tình chính luận- một đặc điểm của thơ ca thời Lí – Trần, khiến người đọc rưng rưng! Và ngàn đời sau, bài thơ vẫn là hồn thiêng sông núi vọng về.


Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
0/5 (0 đánh giá)
thumb up 0
thumb down
0 bình luận
Bình luận

Nếu bạn muốn hỏi bài tập

Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút

Ảnh ads

CÂU HỎI LIÊN QUAN

FQA.vn Nền tảng kết nối cộng đồng hỗ trợ giải bài tập học sinh trong khối K12. Sản phẩm được phát triển bởi CÔNG TY TNHH CÔNG NGHỆ GIA ĐÌNH (FTECH CO., LTD)
Điện thoại: 1900636019 Email: info@fqa.vn
location.svg Địa chỉ: Số 21 Ngõ Giếng, Phố Đông Các, Phường Đống Đa, Thành phố Hà Nội, Việt Nam.
Tải ứng dụng FQA
Người chịu trách nhiệm quản lý nội dung: Đào Trường Giang Giấy phép thiết lập MXH số 07/GP-BTTTT do Bộ Thông tin và Truyền thông cấp ngày 05/01/2024
Copyright © 2023 fqa.vn All Rights Reserved