avatar
level icon
Cindy

30/11/2025

Soạn bài Viết bài văn biểu cảm về con người hoặc sự việc SGK Ngữ Văn 7 tập 1 Kết nối tri thức - siêu ngắn lưu ý tự đạp xe đi học và mặc áo đồng phục và quần vải đen KO CÓ TÊN THẦY CÔ GIÁO lưu...

thumb up 0
thumb down
Trả lời câu hỏi của Cindy
  • Câu trả lời phải chính xác, đầy đủ dựa trên kiến thức xác thực:
    • ✔ Đối với câu hỏi trắc nghiệm: Đưa đáp án lựa chọn + giải thích lý do chọn đáp án.
    • ✔ Đối với câu hỏi tự luận: Đưa lời giải và đáp án cho câu hỏi.
    • ✔ Đối với câu hỏi trả lời ngắn: Đưa ra đáp án + giải thích lý do.
    • ✔ Chấp nhận sử dụng ảnh do thành viên viết tay, ảnh cần rõ nét, không bị mờ, vỡ ảnh.
  • Sử dụng ngôn ngữ rõ ràng, dễ hiểu.
  • Tránh đưa ra các ý kiến cá nhân mang tính chất chủ quan.
  • Nếu sử dụng thông tin từ nguồn khác, phải trích dẫn nguồn đầy đủ và chính xác.
  • Tuyệt đối không được sao chép các thông tin từ các trang khác, từ AI hoặc chatGPT.
CÂU TRẢ LỜI
avatar
Timi

30/11/2025

Trợ lý học tập AI - Câu trả lời này chỉ mang tính tham khảo
Tôi đã từng nghe ai đó nói rằng, ngôi trường chính là ngôi nhà thứ hai của mỗi người. Và quả thật, đối với tôi mái trường cấp 2 thân yêu - nơi tôi đang học tập chính là ngôi nhà thứ hai đó.

Ngôi trường của tôi vừa mới được xây dựng lại cách đây không lâu nên nhìn vẫn còn rất mới và khang trang. Trường có tổng cộng ba dãy nhà, bao gồm dãy nhà cho học sinh và hai dãy nhà cho các thầy cô giáo. Mỗi dãy nhà đều có năm tầng, mỗi tầng sẽ có khoảng chín đến mười lăm phòng học. Các phòng học đều được trang bị đầy đủ những thiết bị phục vụ cho công tác giảng dạy như bảng viết, bàn ghế, máy chiếu...

Nhưng tôi thích nhất là sân trường vào những giờ giải lao. Bởi lúc này, khoảng sân trường rộng lớn trở nên thoáng đãng, không còn bóng dáng các bạn học sinh. Chỉ có những hàng cây xanh tươi đang đung đưa trước gió. Những chú chim nhảy nhót trên cành cây, hót líu lo tạo nên một bản nhạc du dương. Tất cả hòa quyện vào nhau tạo nên một bức tranh thiên nhiên tuyệt đẹp.

Và điều quan trọng nhất khiến tôi luôn yêu mến mái trường này chính là tình cảm ấm áp từ thầy cô, bè bạn. Họ giống như một đại gia đình, luôn quan tâm, giúp đỡ và chia sẻ mọi niềm vui, nỗi buồn cùng tôi. Tôi nhớ khi mới bước chân vào trường, tôi khá rụt rè và bỡ ngỡ. Nhưng nhờ có sự động viên, khích lệ của các thầy cô mà tôi đã mạnh dạn hơn rất nhiều. Các bạn trong lớp cũng thường xuyên giúp đỡ tôi trong học tập. Vì vậy, chỉ sau vài tháng, tôi đã hòa nhập được với môi trường mới.

Mái trường cấp 2 thân yêu đã để lại trong tôi rất nhiều kỉ niệm đẹp đẽ. Đó là những lần cùng các bạn trong lớp học nhóm dưới tán cây xanh mát. Là những ngày mưa cùng các bạn khoác tay nhau đi qua những cơn mưa bất chợt. Hay những buổi tan trường, cùng các bạn đợi nhau về... Tất cả đã trở thành những kỉ niệm vô cùng đáng trân trọng.

Tôi yêu mái trường cấp 2 của mình bởi nó mang những nét đẹp giản dị mà thấm đẫm tình người. Nơi đây đã chắp cánh cho những ước mơ của tôi bay cao bay xa. Dù mai này có đi đâu, tôi cũng sẽ luôn nhớ về mái trường này với những tình cảm chân thành nhất.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
5.0/5 (1 đánh giá)
thumb up 0
thumb down
1 bình luận
Bình luận
avatar
level icon

Cindy

30/11/2025

Timi SỬA 3 ĐOẠN CUỐI THÀNH 3 ĐOẠN DÀI HƠN ĐC KO


avatar
level icon
newbie

30/11/2025

message-box-blue.svg Trả lời tham khảo
Buổi sáng, khi mặt trời chỉ vừa hé dạng sau những tán lá xanh, tôi lại chuẩn bị cho hành trình quen thuộc của mình: đạp xe đến ngôi trường cấp hai yêu dấu. Chiếc xe đạp bạc màu theo năm tháng đã cùng tôi đi qua bao mùa nắng, mùa mưa, nay vẫn nằm gọn trong sân chờ đợi. Tôi mặc bộ đồng phục áo trắng tinh, quần vải đen gọn gàng – bộ trang phục đã trở thành dấu hiệu quen thuộc của tuổi học trò. Mỗi lần chỉnh lại cổ áo, khóa cặp rồi đặt chân lên bàn đạp, lòng tôi lại dâng lên cảm giác háo hức khó tả. Hành trình ấy, dù lặp lại mỗi ngày, với tôi vẫn luôn mới mẻ và đẹp đẽ như lần đầu tiên. Con đường đến trường trải đầy bóng nắng sớm. Hai bên đường, những hàng cây xanh rì rào trong gió như đang thì thầm trò chuyện với nhau. Bánh xe lăn nhịp nhàng trên mặt đường êm ái, từng vòng quay như dẫn tôi tới một thế giới thân quen – thế giới của sách vở, bạn bè và tuổi trẻ. Đi trong làn gió mát, tôi cảm thấy bản thân thật nhỏ bé nhưng đầy năng lượng, như một chú chim đang tung cánh giữa bầu trời trong trẻo. Tiếng xe cộ, tiếng người đi chợ, tiếng học sinh gọi nhau í ới – tất cả hòa vào nhau thành âm thanh của buổi sớm bình yên mà rộn ràng. Tôi thích cảm giác ấy, vì nó khiến tôi cảm thấy mình đang sống trọn vẹn từng khoảnh khắc của tuổi học trò. Từ xa, cánh cổng trường hiện ra. Bức tường vàng cũ kỹ, dãy cây bàng tỏa bóng che mát cả một khoảng sân rộng lớn. Mỗi lần lăn bánh vào cổng, nghe tiếng chuông leng keng vang lên, tôi lại thấy trong lòng một sự thân thuộc kì lạ. Sân trường đông dần, bạn bè mặc đồng phục như tôi – áo trắng, quần đen – ai cũng mang theo nụ cười tươi rói. Chúng tôi gửi xe vào nhà xe, xếp gọn gàng ngay ngắn như một hàng quân đội thu nhỏ. Những chiếc xe đạp đứng sát vai nhau, im lặng mà như đang cùng chứng kiến quá trình trưởng thành của chúng tôi từng ngày. Lớp học của tôi ở tầng hai, mỗi sáng bước lên cầu thang nghe tiếng dép chạm vào bậc gạch vang thành nhịp quen thuộc. Bước vào lớp, ánh sáng từ ô cửa sổ hắt vào, chiếu lên mặt bàn nơi tôi vẫn đặt chiếc vở ô ly ngay ngắn. Dù không phải phòng học sang trọng, cũng chẳng có điều gì quá lạ lẫm, nhưng mỗi góc nhỏ trong lớp đều chứa một phần tuổi thơ của tôi: bản tin lớp trang trí khéo léo, chậu cây xanh nhỏ ai đó mang đến, hàng dãy bàn ghế đã mòn đi vì bao thế hệ học trò từng ngồi lại. Giờ ra chơi đến, sân trường như khoác lên chiếc áo mới. Những tiếng cười, tiếng reo vang vọng khắp nơi. Tôi cùng bạn bè chạy nhảy trên sân, thỉnh thoảng cùng nhau đá cầu, chuyền bóng hay ngồi dưới gốc cây kể chuyện. Bộ đồng phục áo trắng – quần đen làm chúng tôi đồng điệu như trong một gia đình lớn. Có những lúc mệt, chỉ cần nhìn vào gương mặt rạng rỡ của bạn bè, tôi lại thấy lòng mình nhẹ tênh. Có lẽ đây chính là điều tuyệt vời nhất của tuổi học trò: niềm vui giản dị, trong trẻo và chân thành như ánh mắt của những đứa trẻ vừa bước vào đời. Có một buổi chiều sau cơn mưa, cả lớp tôi cùng nhau trực nhật. Sàn lớp ướt, bàn ghế lấm tấm vệt bẩn vì nước đọng. Chúng tôi chia người kéo bàn, lau bảng, quét sân. Ai cũng mồ hôi nhễ nhại nhưng vẫn cười vui. Khi chiếc khăn nhỏ cuối cùng lau xong mặt bàn, căn phòng sáng bừng lên như nhận lại hơi ấm của tuổi học trò. Lúc ấy, tôi chợt nhận ra: chính những khoảnh khắc giản dị nhất lại là điều khiến ta nhớ nhất khi đi qua. Ngôi trường không phải nơi quá lớn lao, nhưng với tôi, đó là cả một bầu trời ký ức. Mỗi sáng tự đạp xe đến trường, tôi như cảm nhận được mình đang trưởng thành, đang học cách tự lập và trách nhiệm hơn. Bộ đồng phục trắng đen trên vai không chỉ là trang phục, mà còn là niềm tự hào, là dấu hiệu cho biết tôi đang sống những năm đẹp nhất của đời học sinh. Tôi yêu ngôi trường cấp hai của mình – nơi lưu giữ tiếng trống giờ vào lớp, những tán cây mùa thay lá, nụ cười bạn bè, và cả thời gian lớp 7 đáng nhớ. Mai này khi lớn lên, có lẽ tôi sẽ không còn đạp xe trên con đường ấy nữa, nhưng hình ảnh chiếc xe đạp nhỏ, bộ đồng phục trắng đen, và sân trường vàng rợp nắng sẽ mãi ở lại trong tim tôi như những mảng ký ức trong trẻo nhất. Tôi tin rằng, mỗi ngày đến trường không chỉ là một buổi học, mà là một hành trình để lớn lên trong yêu thương và tự hào.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
0/5 (0 đánh giá)
thumb up 0
thumb down
0 bình luận
Bình luận

Nếu bạn muốn hỏi bài tập

Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút

Ảnh ads

CÂU HỎI LIÊN QUAN

FQA.vn Nền tảng kết nối cộng đồng hỗ trợ giải bài tập học sinh trong khối K12. Sản phẩm được phát triển bởi CÔNG TY TNHH CÔNG NGHỆ GIA ĐÌNH (FTECH CO., LTD)
Điện thoại: 1900636019 Email: info@fqa.vn
location.svg Địa chỉ: Số 21 Ngõ Giếng, Phố Đông Các, Phường Đống Đa, Thành phố Hà Nội, Việt Nam.
Tải ứng dụng FQA
Người chịu trách nhiệm quản lý nội dung: Đào Trường Giang Giấy phép thiết lập MXH số 07/GP-BTTTT do Bộ Thông tin và Truyền thông cấp ngày 05/01/2024
Copyright © 2023 fqa.vn All Rights Reserved