
1 giờ trước
1 giờ trước
BÀI VĂN NGHỊ LUẬN (600 CHỮ)
Trong nền thơ ca Việt Nam giai đoạn Thơ mới 1932 – 1945, Anh Thơ là một trong những gương mặt nổi bật với khả năng tái hiện bức tranh nông thôn bằng sự quan sát tỉ mỉ, tinh tế và giàu nữ tính. Bài thơ Sang thu trích trong tập Bức tranh quê là một tác phẩm tiêu biểu, thể hiện rõ phong cách thơ của bà: nhẹ nhàng, sâu lắng và giàu sức gợi. Đây là bức tranh thời khắc giao mùa từ hạ sang thu với những cảm nhận tinh tế, gợi tả vẻ đẹp dịu dàng nhưng cũng đầy tâm trạng của cảnh vật và con người thôn quê.
Ngay từ khổ thơ đầu, nhà thơ đã gợi ra tín hiệu của mùa thu nơi làng quê quen thuộc:
“Gió may nổi bờ tre buồn xao xác!
Trên ao bèo tàn lụi nước trong mây;”
Gió heo may – tín hiệu đầu tiên của mùa thu – làm “bờ tre buồn xao xác”. Phép nhân hóa khéo léo khiến cảnh vật như có linh hồn, gợi nỗi buồn man mác và sự chuyển động nhẹ nhàng của thiên nhiên. Ao bèo tàn lụi, mặt nước “trong mây” gợi không gian yên tĩnh, vắng lặng, phảng phất nét buồn dịu của cuối hạ. Những hình ảnh ấy không chỉ tả cảnh mà còn gợi cảm, dẫn người đọc bước vào thế giới của sự đổi thay rất tinh tế.
Hai câu tiếp đưa ta đến những chuyển biến cụ thể hơn của thiên nhiên:
“Hoa mướp rụng từng đóa vàng rải rác
Lũ chuồn chuồn nhớ nắng ngẩn ngơ bay.”
Hoa mướp vàng rơi thưa thớt là dấu hiệu quen thuộc của cuối mùa. Hình ảnh “rải rác” gợi sự tàn phai nhưng nhẹ nhàng. Còn “lũ chuồn chuồn nhớ nắng” là một hình ảnh đậm chất thơ, thể hiện sự tinh tế của giác quan nghệ sĩ. Không chỉ cảnh vật đổi thay, mà côn trùng cũng “ngẩn ngơ” trước khoảnh khắc giao mùa – một cách nhìn rất nữ tính, đầy cảm xúc.
Sang đến khổ thơ thứ hai, cảnh sắc và sinh hoạt nơi đồng quê tiếp tục được tái hiện chân thực:
“Trên đê cỏ dựt diều sa đứt sợi,
Gã mục đồng chán nản lắng tai nghe
Trong thôn xóm hóa vàng nghi ngút khói
Gió vang âm tiếng trống cúng ra hè.”
Cảnh diều “sa đứt sợi” như một dấu chấm hết cho mùa hè sôi động. Gã mục đồng “chán nản” – tâm trạng theo thời tiết, gợi cảm giác tiếc nuối một mùa đã qua. Những làn khói “hóa vàng” nghi ngút từ thôn xóm và tiếng trống cúng “ra hè” phảng phất nét văn hóa dân gian, vừa bình dị vừa sâu lắng. Không gian thôn quê được tái hiện bằng từng chi tiết nhỏ nhưng chính xác, sống động, mang vẻ đẹp của phong tục truyền thống và nhịp sống yên bình.
Khổ thơ cuối là điểm nhấn giàu chất gợi cảm:
“Bên bến nước đò ngang chưa ghé tới,
Khói lam chiều đã thoảng tiếng chuông vương.
Bọn chờ thuyền nhìn nhau đang sợ tối
Bỗng rùng mình như cảm thấy hơi sương.”
Hình ảnh bến nước, khói lam, tiếng chuông tạo nên không gian mờ ảo, bảng lảng rất đặc trưng của buổi chiều sang thu. “Bọn chờ thuyền” rùng mình – không chỉ vì hơi sương lạnh mà còn vì cảm giác mong manh, lặng lẽ của thời khắc giao mùa. Cả cảnh vật lẫn con người đều cùng hòa trong cảm giác chuyển giao đầy tinh tế.
Về nghệ thuật, bài thơ thành công nhờ ngôn ngữ giản dị, giàu sức gợi, những hình ảnh chân thực, đời thường nhưng được đặt trong cảm xúc mượt mà. Anh Thơ sử dụng nhiều biện pháp nghệ thuật như nhân hóa, so sánh, hình ảnh dân gian, góp phần tạo nên một bức tranh mùa thu đặc trưng của làng quê Bắc Bộ. Giọng thơ nhẹ nhàng, sâu lắng, mang đậm phong vị nông thôn.
Tóm lại, Sang thu là bức tranh giao mùa đẹp và tinh tế, thể hiện rõ tài quan sát và tâm hồn nhạy cảm của Anh Thơ. Bài thơ không chỉ tái hiện vẻ đẹp thiên nhiên thôn quê mà còn gợi trong lòng người đọc cảm giác nhẹ nhàng, bình yên và đầy hoài niệm về khoảnh khắc sang thu hiu hắt mà nên thơ của đất trời Việt Nam.
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN
Top thành viên trả lời