
5 giờ trước
5 giờ trước
Câu 1: Xác định thể thơ của văn bản trên.
Văn bản trên được viết theo thể thơ thất ngôn tứ tuyệt Đường luật (bốn câu, mỗi câu bảy chữ).
Câu 2: Từ “ngơi” trong bài thơ được dùng với sắc thái mỉa mai như thế nào?
Từ "ngơi" (nghỉ ngơi) trong bài thơ được dùng với sắc thái mỉa mai, châm biếm sâu sắc. Bình thường, "ngơi" chỉ hành động nghỉ ngơi sau khi làm việc vất vả. Nhưng ở đây, nó được dùng để chỉ sự nhàn rỗi, ăn không ngồi rồi của viên quan. Câu thơ "Một buổi hầu rồi một buổi ngơi" cho thấy công việc của quan lại chỉ là "hầu" (đi làm việc công) nhưng thực chất là để... "ngơi". Mức độ "ngơi" tăng dần theo cấp bậc, địa vị, cho thấy sự vô trách sự, chỉ hưởng thụ của bộ phận quan lại này.
Câu 3: Câu “Đâu còn nhớ chữ ‘viễn phương lai’” có ý nghĩa gì trong văn cảnh?
Câu “Đâu còn nhớ chữ ‘viễn phương lai’” có ý nghĩa:
"Viễn phương lai" (遠方來) là một phần của câu "Hữu bằng tự viễn phương lai, bất diệc lạc hồ?" (Có bạn từ phương xa đến, chẳng cũng vui sao?) trong kinh điển Nho giáo (Luận ngữ). Đây là đạo lý cơ bản về sự hiếu khách, coi trọng tình bạn, sự tri thức.
Trong văn cảnh bài thơ, câu này mang ý nghĩa: Khi đã đắc chí làm quan, viên tri huyện đã hoàn toàn quên mất đạo lý làm người, quên tình bạn cũ. Sự giàu sang, địa vị đã làm lu mờ nhân cách, khiến hắn trở nên kiêu căng, khinh bạc, không còn nhớ đến những giá trị đạo đức căn bản mà Nho giáo đã dạy.
Câu 4: Phân tích ngắn gọn giọng thơ trào phúng của Cao Bá Quát trong bài Quan ngơi. Chỉ ra ít nhất hai dẫn chứng tạo nên sắc thái châm biếm.
Giọng thơ trào phúng của Cao Bá Quát trong bài "Quan ngơi" là sự mỉa mai kín đáo nhưng sâu cay, vạch trần thói hư tật xấu của quan lại.
Hai dẫn chứng tạo nên sắc thái châm biếm:
Cấu trúc đối xứng "Một buổi hầu rồi một buổi ngơi": Dẫn chứng này châm biếm công việc hành chính của quan lại chỉ là hình thức, cốt để che đậy sự lười biếng, ăn chơi, không làm việc công ích.
Câu hỏi tu từ "Sang nữa thì ngơi biết mấy đời": Dẫn chứng này cực tả sự nhàn rỗi đến mức vô lý của quan lại khi thăng quan tiến chức, đồng thời bộc lộ sự bất bình, ngán ngẩm của tác giả trước thực trạng này. Nó còn ngầm ý nói sự vô dụng, bám víu quyền lực để sống an nhàn của bọn quan lại.
Câu 5: Viên tri huyện đã “khinh người” và “quên bạn cũ”. Theo anh/chị, hành vi ấy phản ánh căn bệnh nào của một bộ phận quan lại xưa (hoặc thậm chí thời nay)? Trình bày khoảng 5–7 dòng.
Hành vi “khinh người” và “quên bạn cũ” của viên tri huyện phản ánh căn bệnh vong ơn bội nghĩa, thói đời trở mặt, và sự tha hóa nhân cách do quyền lực và địa vị.
Đây là căn bệnh phổ biến của một bộ phận quan chức xưa và thậm chí là thời nay: khi còn hàn vi thì xưng huynh gọi đệ, khi có chức quyền thì tỏ thái độ khinh khi, phủi sạch tình xưa nghĩa cũ. Họ coi trọng địa vị, tiền tài hơn tình cảm con người, sẵn sàng chà đạp lên đạo đức để giữ thể diện hão. Căn bệnh này làm băng hoại các giá trị đạo đức truyền thống, gây mất lòng tin trong xã hội, và là một biểu hiện của lối sống ích kỷ, thực dụng.
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN
2 giờ trước
10 giờ trước