avatar
level icon
huy tran

11 giờ trước

viết bài văn tích tác phẩm "Hội Tây " ( Ngyễn Khuyến ) Kìa hội thăng bình tiếng pháo reo: Bao nhiêu cờ kéo với đèn treo. Bà quan tênh nghếch xem bơi trải, Thằng bé lom khom nghé hát chèo. Cậy sức cây đ...

thumb up 0
thumb down
Trả lời câu hỏi của huy tran
  • Câu trả lời phải chính xác, đầy đủ dựa trên kiến thức xác thực:
    • ✔ Đối với câu hỏi trắc nghiệm: Đưa đáp án lựa chọn + giải thích lý do chọn đáp án.
    • ✔ Đối với câu hỏi tự luận: Đưa lời giải và đáp án cho câu hỏi.
    • ✔ Đối với câu hỏi trả lời ngắn: Đưa ra đáp án + giải thích lý do.
    • ✔ Chấp nhận sử dụng ảnh do thành viên viết tay, ảnh cần rõ nét, không bị mờ, vỡ ảnh.
  • Sử dụng ngôn ngữ rõ ràng, dễ hiểu.
  • Tránh đưa ra các ý kiến cá nhân mang tính chất chủ quan.
  • Nếu sử dụng thông tin từ nguồn khác, phải trích dẫn nguồn đầy đủ và chính xác.
  • Tuyệt đối không được sao chép các thông tin từ các trang khác, từ AI hoặc chatGPT.
CÂU TRẢ LỜI
avatar
Timi

11 giờ trước

Trợ lý học tập AI - Câu trả lời này chỉ mang tính tham khảo

Nguyễn Khuyến là một nhà thơ nổi tiếng của nền thi ca thời kỳ cuối thế kỷ XVIII và đầu thế kỷ XIX. Ông có rất nhiều đóng góp đáng kể cho kho tàng thơ ca Việt Nam với những tác phẩm đặc sắc, đa dạng về cả nội dung lẫn nghệ thuật. Bài thơ "hội Tây" của Nguyễn Khuyến là một bài thơ trào phúng mà khi đọc lên ai nấy đều thấy phũ phàng cười ra nước mắt. Cười vì lễ hội được tổ chức ở một nước độc lập nay đã rơi vào tay giặc, cười vì chính bản thân mình cũng bị lôi cuốn vào những trò chơi nhố nhăng do bọn thực dân tổ chức. Còn thấy chua xót, tủi nhục vì nhận ra sự thật cay đắng là chính người dân của đất nước đó cũng ham mê những trò chơi ấy mà quên đi nghĩa vụ bảo vệ đất nước.

Mở đầu bài thơ là khung cảnh nhộn nhịp, náo nhiệt của ngày hội lớn của người Pháp:

"Kìa hội Thăng Bình tiếng pháo reo"

"Hỡi lính hộ thành đua tài"

Hai câu thơ mở đầu tưởng chừng chỉ đơn thuần là miêu tả lễ hội nhưng ẩn chứa trong đó là thái độ châm biếm của tác giả đối với lũ cướp nước. Hai địa danh Thăng Bình và Long Thành vốn là những chiến tích oanh liệt của quân ta nay lại trở thành nơi diễn ra những trò chơi nhố nhăng do bọn quan lại và lũ tay sai tổ chức. Từ "kìa" thể hiện thái độ ngạc nhiên của tác giả trước khung cảnh lễ hội.

Ở câu thơ thứ hai, tác giả sử dụng từ "dồn tấp nập" nhằm diễn tả không khí nô nức, phấn khích của người dân khi được tham gia lễ hội. Lễ hội này được tổ chức để mừng ngày vua Xiêm kết hôn cùng công chúa An Nam. Vậy nên, qua hai câu thơ, Nguyễn Khuyến muốn vạch trần bộ mặt trơ trẽn của bọn thực dân Pháp khi xuyên tạc những giá trị văn hóa truyền thống của dân tộc Việt Nam bằng những trò chơi nhố nhăng, vô ích.

Sau đây là cảnh lễ hội diễn ra trên bến điểm với đủ loại trò chơi khác nhau:

"Bên cạnh hồ tắm mưa tuôn riêu réo
Trên bãi cỏ xanh rêu ướt đẫm"

Cảnh tượng diễn ra bên hồ tắm thật hài hòa giữa màu xanh của bãi cỏ và màu trắng của làn mưa bụi. Thế nhưng, âm thanh "riêu réo" của hồ tắm lại phá hỏng vẻ đẹp yên bình ấy. Âm thanh của tiếng mưa bụi rơi xuống mặt hồ tạo nên tiếng rên rỉ, ngao ngán, mệt mỏi. Đây giống như tiếng thở dài ngao ngán cho những gì đang diễn ra ở đất nước Việt Nam lúc bấy giờ.

Giữa không gian rộng lớn của bờ cỏ, giữa sự tươi mát của những bãi cỏ xanh mướt, sự ẩm ướt của sương đêm mang đến cảm giác mát mẻ, dễ chịu cho tâm hồn con người. Tuy nhiên, sự xuất hiện của những trò chơi nhố nhăng đã làm hoen ố bức tranh thiên nhiên vốn rất đỗi nên thơ, trữ tình ấy.

Đằng sau mỗi câu thơ là thái độ châm biếm sâu cay của tác giả đối với những trò chơi nhố nhăng, kệch cỡm của bọn thực dân:

"Bà quan tênh nghếch xem bơi trải
Thằng bé lom khom nghé hát chèo
Cậy sức cây đu nhiều chị nhún
Tham tiền cột mỡ lắm anh leo"

Khung cảnh lễ hội được tái hiện rõ ràng hơn ở cảnh chợ, nơi diễn ra nhiều hoạt động vui chơi, giải trí. Tác giả đã chọn cho mình một vị trí quan sát thuận lợi để có thể nhìn thấy toàn cảnh lễ hội. Ở đó, có đủ mọi tầng lớp người, từ những vị quan chức uy nghi, cao sang đến những đứa trẻ ngây thơ, trong sáng. Tất cả đều hòa chung vào bầu không khí náo nhiệt của ngày hội.

Tác giả bắt đầu miêu tả từ những nhân vật có quyền lực nhất, đó là bà quan tênh nghếch, một hình ảnh mỉa mai, chế giễu đầy thâm thúy. Bà quan được miêu tả là đang xem bơi trải, một trò chơi truyền thống của người Việt. Thế nhưng, cách bà quan "tênh nghếch" lại chẳng phù hợp với một trò chơi mang tính thể thao như vậy. Điều này cho thấy sự thiếu tôn trọng của bà quan đối với trò chơi cũng như những người tham gia.

Tiếp đến là hình ảnh của những đứa trẻ đang cố gắng chen lấn, xô đẩy nhau để có thể xem hát chèo. Chúng mặc quần áo rách rưới, bẩn thỉu nhưng vẫn háo hức chờ đợi được xem hát. Hình ảnh này khiến người đọc cảm thấy xót xa cho số phận bất hạnh của những đứa trẻ nghèo khổ.

Trong khi đó, những kẻ giàu có, hãnh tiến lại tỏ ra hào hứng, sấn sổ tham gia vào các trò chơi như cây đu hay cột mỡ. Họ sẵn sàng bỏ tiền ra để mua vui cho bản thân, thậm chí còn tìm cách leo lên cột mỡ để lấy tiền thưởng.

Tất cả những hành động ấy đều được tác giả khắc họa một cách chân thực, sinh động, góp phần phơi bày bộ mặt thật của xã hội thực dân nửa phong kiến.

Hai câu cuối của bài thơ là lời nhận xét, đánh giá của Nguyễn Khuyến về lễ hội:

"Khen ai khéo vẽ trò vui thế
Vui thế bao nhiêu nhục bấy nhiêu"

Nhà thơ đã sử dụng câu hỏi tu từ "Ai khéo vẽ trò" để thể hiện thái độ châm biếm, mỉa mai của mình đối với thực dân Pháp. Chúng đã lợi dụng những trò chơi truyền thống của dân tộc để phục vụ mục đích vui chơi của chúng. Đồng thời, hai câu thơ cũng thể hiện nỗi đau xót của nhà thơ trước tình cảnh đất nước bị thực dân thống trị.

Những trò chơi nhố nhăng, kệch cỡm ấy chỉ mang lại niềm vui nhất thời cho người dân, nhưng lại khiến họ phải chịu đựng sự nhục nhã, mất đi nhân cách của chính mình. Bài thơ "hội Tây" của Nguyễn Khuyến là một bài thơ trào phúng đặc sắc, thể hiện tài năng nghệ thuật của tác giả. Bài thơ đã góp phần thức tỉnh lương tri của con người, đặc biệt là tầng lớp trí thức đương thời.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
0/5 (0 đánh giá)
thumb up 0
thumb down
0 bình luận
Bình luận
avatar
level icon
Mì 2 Tôm

11 giờ trước

huy tran

Đứng trước khung cảnh "Hội Tây" nhộn nhịp cuối thế kỷ XĨ, Nguyễn Khuyến không khỏi chua xót. Những câu thơ trong bài như một thấu kính chiếu rọi vào sự giả tạo của một xã hội đang mải mê trong cảnh "thăng bình" giả tạo dưới ách đô hộ. Tiếng pháo reo, cờ kéo, đèn treo tưởng chừng rộn rã, nhưng thực chất chỉ là lớp vỏ hào nhoáng che đậy nỗi nhục mất nước đang âm ỉ cháy trong lòng những kẻ sĩ có tâm.

Cái nhìn của nhà thơ lướt qua từng cảnh tượng, không bỏ sót một chi tiết nào. Hình ảnh "bà quan tềnh nghếch xem bơi trải" và "thằng bé lom khom nghé hát chèo" hiện lên thật sinh động, nhưng cũng đầy mỉa mai. Dáng vẻ "tềnh nghếch", "lom khom" ấy không chỉ là sự tò mò vụng về, mà còn phản chiếu sự tha hóa của một bộ phận dân chúng và quan lại. Họ mải mê đắm chìm trong những trò vui ngoại lai, vô tình trở thành những con rối trong vở kịch "thái bình giả tạo" mà kẻ thù dàn dựng. Sự hồ hởi của họ càng làm nổi bật sự trống rỗng về tinh thần và sự thiếu vắng ý thức dân tộc trong buổi loạn ly.Sự mê muội ấy càng rõ nét hơn qua hai câu thực:

"Cậy sức cây đu nhiều chị nhún,

Tham tiền cột mỡ lắm anh leo."

Ở đây, Nguyễn Khuyến đã chạm đến một sự thật phũ phàng: sự nghèo đói và thiếu hiểu biết đã khiến con người ta dễ dàng bị mua chuộc chỉ bằng những thú vui tầm thường và chút lợi nhỏ nhoi. Người thì "cậy sức" lao vào trò đu bay nguy hiểm, kẻ thì "tham tiền" trèo lên cột mỡ trơn trượt. Hành động của họ, xét cho cùng, là một sự đánh đổi phẩm giá lấy những niềm vui rẻ tiền. Nhà thơ không chỉ châm biếm thói háo thắng, tham lam mà còn ngầm xót xa cho thân phận những con người nhỏ bé, bị đẩy vào cảnh "cơm áo không đùa với khách thơ".

Tất cả những điều ấy được đúc kết trong hai câu kết đầy ám ảnh:

"Khen ai khéo vẽ trò vui thế,

Vui thế bao nhiêu, nhục bấy nhiêu

Lời khen "khéo vẽ" ở đây là lời chửi xéo đầy đau đớn và phẫn nộ. "Ai" – không cần nói rõ, người đọc vẫn hiểu đó là bọn thực dân cùng những kẻ tay sai đang giật dây. Chúng "khéo" ở chỗ biến những trò tiêu khiển thành công cụ ru ngủ và nô dịch tinh thần người dân. Mối quan hệ nhân-quả "vui thế bao nhiêu, nhục bấy nhiêu" như một quy luật sắt. Mỗi tiếng cười vô tư, mỗi ánh mắt háo hức trong hội chính là một nhát dao cứa vào lòng tự tôn dân tộc. Niềm vui càng lớn, nỗi nhục mất nước, nhục vong bản càng thấm thía và đau đớn gấp bội.

Bằng bút pháp trào phúng sắc lạnh, Nguyễn Khuyến đã biến "Hội Tây" từ một cảnh sinh hoạt bình thường thành một bức tranh biếm họa sâu cay về xã hội Việt Nam buổi giao thời. Ông không lên giọng đạo đức hay hô hào cứu nước trực tiếp. Thay vào đó, sức mạnh tố cáo và cảnh tỉnh lại đến từ chính những hình ảnh tưởng như vô hại, được sắp đặt trong một kết cấu logic và một giọng điệu chua chát đến tận cùng. Bài thơ, vì thế, vượt lên khỏi giá trị văn chương thuần túy để trở thành một lời "nhắc nhở" đầy tính nhân văn và thức tỉnh, khắc khoải đến tận hôm nay.

Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
0/5 (0 đánh giá)
thumb up 0
thumb down
0 bình luận
Bình luận

Nếu bạn muốn hỏi bài tập

Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút

Ảnh ads

CÂU HỎI LIÊN QUAN

FQA.vn Nền tảng kết nối cộng đồng hỗ trợ giải bài tập học sinh trong khối K12. Sản phẩm được phát triển bởi CÔNG TY TNHH CÔNG NGHỆ GIA ĐÌNH (FTECH CO., LTD)
Điện thoại: 1900636019 Email: info@fqa.vn
location.svg Địa chỉ: Số 21 Ngõ Giếng, Phố Đông Các, Phường Đống Đa, Thành phố Hà Nội, Việt Nam.
Tải ứng dụng FQA
Người chịu trách nhiệm quản lý nội dung: Đào Trường Giang Giấy phép thiết lập MXH số 07/GP-BTTTT do Bộ Thông tin và Truyền thông cấp ngày 05/01/2024
Copyright © 2023 fqa.vn All Rights Reserved