15/12/2025

15/12/2025
15/12/2025
Nhân vật ông ngoại trong đoạn trích "Ông ngoại" của Nguyễn Ngọc Tư hiện lên giản dị nhưng vô cùng sâu sắc và giàu tình cảm. Ban đầu, ông ngoại sống trong một thế giới riêng biệt, đầy tĩnh lặng với những chậu cây kiểng, cá vàng, những tờ báo cũ, và những suy tư chậm rãi. Những gì ông làm, từ việc tỉa tót cho cây đến việc thắp hương cho bà, dường như chỉ là những thói quen quen thuộc trong một không gian hiu quạnh, ít lời nói. Nhưng qua những chi tiết nhỏ ấy, ta thấy được một tình yêu thương thầm lặng mà ông dành cho Dung. Khi ông nói không tham gia câu lạc bộ vì lo sợ Dung sẽ buồn khi ở nhà một mình, ta nhận ra sự quan tâm, lo lắng chân thành của ông đối với cô cháu gái. Sự chuyển biến của Dung, từ một cô bé bận rộn, thích tiệc tùng, dần quen với không gian tĩnh lặng và cảm nhận được sự ấm áp trong những hành động của ông, chính là minh chứng cho mối quan hệ gia đình sâu sắc. Dung không còn nhìn ông chỉ là một người già khó tính mà đã nhận ra trong ông là sự hi sinh và tình yêu thương vô bờ bến. Những buổi tối ông thắp hương, những lúc ông trò chuyện nhỏ nhẹ, tất cả đều khắc họa lên hình ảnh của một người ông dịu dàng, bao dung và hết lòng vì cháu. Chính sự giản dị nhưng đầy đặn tình cảm ấy đã giúp Dung nhận ra giá trị của tình yêu thương gia đình giúp cô trưởng thành hơn trong nhận thức về những hy sinh thầm lặng mà ông ngoại dành cho mình.
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN
16/12/2025
Top thành viên trả lời