16/12/2025

16/12/2025
16/12/2025
1. Khúc hát về quá khứ lầm than và ánh sáng cứu khổ
Mở đầu bài thơ, Tố Hữu đưa người đọc trở lại những ngày tháng đen tối của dân tộc khi chưa có Đảng dẫn đường. Bằng những hình ảnh giàu sức gợi, tác giả đã tái hiện một Việt Nam "máu chảy thành sông", "lệ rơi thành suối":
"Anh chị em ơi! Ba mươi năm đời ta có Đảng Hôm nay ôm nhau, hát ca vui sướng... Nhớ những lúc lầm than, đời tối mịt Cảnh nghèo nàn, xơ xác, héo hon"
Tác giả sử dụng những tính từ như "tối mịt", "xơ xác", "héo hon" để đặc tả nỗi đau khổ của người dân dưới ách đô hộ. Trong đêm tối của kiếp nô lệ, Đảng đã xuất hiện như một "ngôi sao sáng", như "bình minh" xóa tan màn sương mù:
"Đảng ta đó, hai mươi tám tuổi Lên tám sáu, như mầm non xanh mới Nở giữa đời rực rỡ nắng mai"
Sự ra đời của Đảng vào mùa xuân năm 1930 được ví như một sự hồi sinh kỳ diệu. Đảng không chỉ là tổ chức chính trị, mà trong mắt Tố Hữu, Đảng hiện lên với dáng hình của một người mẹ, một người cha, là linh hồn của dân tộc.
2. Cuộc hành trình ba mươi năm gian khổ và vinh quang
Phần trọng tâm của bài thơ là thước phim quay chậm về hành trình chiến đấu bền bỉ của Đảng và nhân dân. Từ những ngày đầu trứng nước ở Xô viết Nghệ Tĩnh đến cuộc Tổng khởi nghĩa Tháng Tám thành công rực rỡ.
Tố Hữu đã sử dụng nhịp thơ dồn dập, mạnh mẽ để diễn tả khí thế cách mạng. Hình ảnh những người cộng sản kiên cường trong lao tù, những bước chân hành quân không mỏi đã làm nên cốt cách dân tộc:
"Máu đỏ Thái Nguyên, máu đỏ Cao Bằng Đảng ta đó, người mẹ hiền của muôn anh hùng"
Đỉnh cao của bản anh hùng ca ấy là chiến thắng Điện Biên Phủ "lừng lẫy năm châu, chấn động địa cầu". Đảng đã dẫn dắt một dân tộc "từ trong máu lửa" đứng dậy, rũ bùn đứng sáng lòa. Chiến tranh gian khổ nhưng lòng dân theo Đảng vẫn sắt son, vững bền như ngọn núi, dòng sông.
3. Niềm tin vào tương lai và lòng biết ơn vô hạn
Khép lại bài thơ là cảm xúc hân hoan khi miền Bắc hòa bình, bắt tay vào xây dựng chủ nghĩa xã hội và nỗi đau chia cắt miền Nam. Tố Hữu viết về Đảng với tất cả sự tôn kính và niềm tin yêu tuyệt đối:
"Đảng ta đó, quyền lực của nhân dân Đảng ta đó, sức mạnh của tình thương"
Bài thơ kết thúc bằng lời khẳng định: "Có Đảng, đời ta có mùa xuân". Đảng không chỉ mang lại cơm ăn, áo mặc mà còn mang lại nhân phẩm và khát vọng tự do cho mỗi con người. Tình cảm cá nhân của nhà thơ đã hòa chung vào tình cảm lớn của dân tộc, tạo nên những vần thơ vừa có tính chính luận, vừa thấm đẫm chất trữ tình.
4. Đặc sắc nghệ thuật
Về mặt nghệ thuật, bài thơ thành công nhờ sự kết hợp nhuần nhuyễn giữa khuynh hướng sử thi và cảm hứng lãng mạn.
Ngôn ngữ: Giản dị, gần gũi như lời trò chuyện, tâm tình nhưng vẫn trang trọng, hào hùng.
Hình ảnh: Giàu biểu tượng (ánh sáng, mặt trời, mùa xuân, người mẹ) giúp cụ thể hóa những khái niệm trừu tượng về chính trị.
Giọng điệu: Thay đổi linh hoạt, lúc trầm lắng xót xa khi nhớ về quá khứ, lúc mạnh mẽ phấn chấn khi nói về chiến thắng.
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN
16/12/2025
Top thành viên trả lời