avatar
level icon
Cindy

18/12/2025

phân tích nhân vật người ông trong câu chuyện "Ông nội "

thumb up 0
thumb down
Trả lời câu hỏi của Cindy
  • Câu trả lời phải chính xác, đầy đủ dựa trên kiến thức xác thực:
    • ✔ Đối với câu hỏi trắc nghiệm: Đưa đáp án lựa chọn + giải thích lý do chọn đáp án.
    • ✔ Đối với câu hỏi tự luận: Đưa lời giải và đáp án cho câu hỏi.
    • ✔ Đối với câu hỏi trả lời ngắn: Đưa ra đáp án + giải thích lý do.
    • ✔ Chấp nhận sử dụng ảnh do thành viên viết tay, ảnh cần rõ nét, không bị mờ, vỡ ảnh.
  • Sử dụng ngôn ngữ rõ ràng, dễ hiểu.
  • Tránh đưa ra các ý kiến cá nhân mang tính chất chủ quan.
  • Nếu sử dụng thông tin từ nguồn khác, phải trích dẫn nguồn đầy đủ và chính xác.
  • Tuyệt đối không được sao chép các thông tin từ các trang khác, từ AI hoặc chatGPT.
CÂU TRẢ LỜI
avatar
Timi

18/12/2025

Trợ lý học tập AI - Câu trả lời này chỉ mang tính tham khảo

Gia đình là hai tiếng thiêng liêng nhất của mỗi một con người. Tình cảm gia đình là tình cảm vô cùng cao đẹp và quý báu, nhưng không phải khi nào chúng ta cũng ý thức sâu sắc về nó. Đến với truyện ngắn "Ông nội, bà nội", tác giả đã đem đến cho chúng ta những rung cảm chân thành về tình cảm gia đình qua hình ảnh người ông.

Truyện kể về một gia đình đông con, sống dựa vào nghề nông. Cuộc sống của người nông dân xưa vốn vất vả, khó khăn. Họ phải bán mặt cho đất, bán lưng cho trời để đổi lấy bát cơm manh áo. Gia đình này cũng nghèo, đến nỗi không có đủ gạo để nuôi các con ăn no. Ông nội của nhân vật "tôi" vì thương các con nên đã lặn lội xuống ruộng làm cỏ, bón phân, vun luống, hái quả để các con có cái ăn. Ông đã già rồi, sức khỏe không còn được như trước, nhưng vì các con, vì cháu, ông chẳng nề hà việc gì. Những giọt mồ hôi thấm trên lưng áo sờn bạc của ông chính là đổi lấy nụ cười của đàn con đàn cháu. Hình ảnh ấy khiến chúng ta không khỏi xúc động.

Không chỉ vậy, ông còn là một người rất giàu lòng tự trọng. Dù cuộc sống khó khăn, nhưng ông chưa từng nhờ vả hay kêu ca bất cứ điều gì với các con. Khi được các con ngỏ lời giúp đỡ, ông đã từ chối và ở riêng. Đến khi mất, ông còn để lại tiền làm ma chay để các con không phải lo lắng. Ông là người nông dân hiền lành, chất phác, sống cả đời không hề làm điều gì thất đức. Vì vậy, khi ông mất, ông được mọi người yêu mến, thương cảm.

Câu chuyện tuy ngắn gọn nhưng đã khắc họa chân thực hình ảnh người ông hiền lành, chất phác, giàu lòng tự trọng và yêu thương con cháu. Qua hình ảnh ông, tác giả nhắn nhủ chúng ta cần biết trân trọng, yêu thương những người thân trong gia đình. Mỗi người con, người cháu hãy cố gắng trở thành chỗ dựa vững chắc cho ông bà, cha mẹ. Hãy nhớ rằng, gia đình chính là điểm tựa tinh thần vô cùng vững chãi để chúng ta dựa vào.

Như vậy, "Ông nội, bà nội" là một truyện ngắn xuất sắc, để lại ấn tượng sâu đậm trong lòng bạn đọc. Hình ảnh người ông sẽ mãi là tấm gương sáng để chúng ta học tập và noi theo.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
0/5 (0 đánh giá)
thumb up 0
thumb down
0 bình luận
Bình luận

Trong mỗi gia đình, tình cảm ông cháu luôn có một sức mạnh đặc biệt, vừa ấm áp vừa sâu sắc. Truyện ngắn “Ông nội” của Đào Mạnh Long là minh chứng sinh động về mối quan hệ thiêng liêng ấy. Tác phẩm không chỉ khắc họa tình cảm gắn bó giữa cháu và ông, mà còn làm nổi bật những đặc điểm nhân vật ông – vừa nghiêm khắc, vừa giàu tình thương và sở hữu phẩm chất tốt đẹp, đáng kính trọng.

Người ông trong truyện là hình ảnh của sự nghiêm khắc và dạy dỗ. Ông bắt cháu phải ngủ trưa, nghiêm cấm những trò chơi quá mức và uốn nắn hành vi của cháu khi còn nhỏ. Những kỷ luật tưởng chừng khắt khe ấy lại mang ý nghĩa giáo dục sâu sắc, giúp cháu nhận biết đúng sai, hình thành lễ nghĩa và rèn luyện nhân cách từ những năm tháng đầu đời. Sự nghiêm khắc của ông thể hiện trách nhiệm và lòng yêu thương âm thầm nhưng bền bỉ, giúp cháu trở thành một con người biết phân biệt đúng sai và sống có kỷ luật.

Bên cạnh sự nghiêm khắc, người ông cũng giàu tình thương, quan tâm chăm sóc cháu từng chi tiết nhỏ. Ông đón cháu đi học, mang hộp bút khi cháu quên, tắm rửa cho cháu và chở đi hóng gió. Ngay cả trong những cơn bão giông, ông vẫn vội vã bảo vệ và chăm sóc cháu, không quản ngại mưa gió hay nắng nóng. Những hành động ấy thể hiện tình yêu thương sâu sắc và sự hi sinh thầm lặng, khiến cháu luôn cảm nhận được sự ấm áp và an toàn trong vòng tay ông.

Người ông còn sở hữu phẩm chất tốt đẹp và gương mẫu. Là một thầy lang, ông giúp người mà không lấy tiền, qua đó dạy cháu lòng tốt và tinh thần tương thân tương ái. Ông gắn bó với thiên nhiên, yêu cây cối, trân trọng công việc và gìn giữ truyền thống gia đình. Những giá trị ấy tạo thành hình mẫu sống động về đạo đức, cách cư xử và lối sống cho thế hệ trẻ.

Về nghệ thuật xây dựng nhân vật, tác giả sử dụng ngôi kể thứ nhất, miêu tả nhân vật qua lời nói, cử chỉ và hành động, giúp người đọc cảm nhận trực tiếp tình cảm và tính cách ông. Ngôn ngữ kể chuyện giản dị, giàu biểu cảm, tạo cảm giác chân thực và gần gũi. Hình tượng ông nội không chỉ làm nổi bật tình cảm gia đình mà còn nhắn nhủ mỗi người hãy trân trọng, yêu thương và quan tâm đến người thân, đồng thời học hỏi những giá trị sống tốt đẹp từ các thế hệ đi trước.

Người ông vừa nghiêm khắc, vừa giàu tình thương, đồng thời sở hữu phẩm chất tốt đẹp và gương mẫu. Chính nhờ sự chăm sóc, dạy dỗ và gương mẫu ấy, cháu được trưởng thành, hình thành nhân cách, hiểu rõ giá trị của tình thân và biết trân trọng những người thân yêu xung quanh.

Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
0/5 (0 đánh giá)
thumb up 0
thumb down
0 bình luận
Bình luận
avatar
level icon
helonha

18/12/2025

CindyTrong dòng chảy của văn học Việt Nam, đề tài gia đình luôn là mảnh đất màu mỡ khơi nguồn cảm xúc cho biết bao ngòi bút. Nếu như hình ảnh người mẹ thường gắn liền với sự tần tảo, hi sinh, người cha gắn với sự nghiêm khắc, vững chãi, thì hình ảnh người ông lại thường gợi lên sự hiền từ, bao dung và trí tuệ của một đời người đã qua nhiều sương gió. Tác phẩm "Ông nội" của nhà văn Cao Duy Sơn là một minh chứng đẹp đẽ cho điều đó. Qua trang văn đượm chất thơ và đậm đà bản sắc miền núi, nhân vật người ông hiện lên chân thực, gần gũi, là biểu tượng của tình yêu thương và sự gắn kết giữa con người với thiên nhiên, giữa thế hệ trước với thế hệ sau.

Mở đầu tác phẩm, người đọc không thấy ông xuất hiện trong những bộ trang phục lộng lẫy hay những sự kiện to tát, mà ông hiện diện ngay trong không gian quen thuộc của đời sống thường nhật: khu vườn nhỏ. Vẻ đẹp đầu tiên ở người ông chính là sự cần mẫn, tài hoa và đôi bàn tay khéo léo. Ông không để tuổi già làm mình trở nên chậm chạp hay vô ích. Ngược lại, ông tìm thấy niềm vui trong lao động. Dưới bàn tay chăm sóc tỉ mỉ của ông, khu vườn như bừng tỉnh sức sống. Ông biết cách uốn nắn từng cành cây, biết mùa nào thức nấy, biết làm cho cây cối đơm hoa kết trái. Sự cần cù ấy không chỉ là thói quen của người lao động miền núi chất phác mà còn thể hiện một tâm hồn yêu cái đẹp, trân trọng sự sống. Đối với ông, mỗi cái cây, ngọn cỏ đều có linh hồn, đều cần được nâng niu.

Tuy nhiên, điểm sáng nhất trong bức chân dung về người ông chính là tình yêu thương vô bờ bến dành cho đứa cháu nội. Tình cảm ấy không ồn ào, vồn vã mà thấm đẫm sự dịu dàng, kiên nhẫn. Ông không chỉ là người bề trên mà còn là người bạn lớn của cháu. Ông cho cháu tham gia vào thế giới của mình, cho cháu được quan sát cách ông làm vườn, cách ông sửa sang đồ đạc. Trong những khoảnh khắc ấy, ông dạy cho cháu bài học về sự quan sát và tình yêu thiên nhiên.

Chi tiết người ông bế cháu lên, kiệu trên vai để cháu có thể nhìn thấy, chạm thấy những bông hoa, những chùm quả trên cao là một chi tiết đắt giá và đầy tính biểu tượng. Bờ vai của ông chính là điểm tựa vững chãi, nâng đỡ ước mơ và tầm nhìn cho cháu. Ông muốn cháu mình được nhìn thấy thế giới ở một tầm cao hơn, rộng hơn. Cách ông trả lời những câu hỏi ngây ngô của cháu bằng sự ôn tồn, nhẹ nhàng cho thấy sự bao dung tuyệt đối. Bên cạnh ông, đứa cháu luôn cảm thấy được che chở, an toàn và bình yên. Ông chính là "bầu trời", là bóng mát tâm hồn giúp cháu trưởng thành.

Bên cạnh tình cảm gia đình, nhân vật người ông còn là người gìn giữ và truyền lại những giá trị văn hóa, tinh thần. Qua dáng vẻ ung dung, tự tại và cách ứng xử với vạn vật xung quanh, ông như một cầu nối đưa cháu trở về với cội nguồn, với vẻ đẹp bình dị của quê hương. Ông dạy cháu biết lắng nghe tiếng nói của thiên nhiên, biết trân trọng những thành quả lao động nhỏ bé nhất. Đó là cách giáo dục không cần giáo điều sách vở nhưng lại thấm thía và sâu sắc vô cùng.

Bằng giọng văn nhẹ nhàng, giàu cảm xúc và ngôn ngữ mộc mạc, Cao Duy Sơn đã khắc họa thành công hình tượng người ông vừa thực, vừa đẹp như trong cổ tích. Nhân vật người ông trong tác phẩm không chỉ là một cá nhân cụ thể mà còn đại diện cho vẻ đẹp của những người cao tuổi trong gia đình Việt Nam: đôn hậu, yêu lao động và hết lòng vì con cháu.

Khép lại trang sách, hình ảnh người ông với nụ cười hiền hậu và đôi bàn tay chai sần nhưng ấm áp vẫn còn đọng lại mãi trong tâm trí người đọc. Qua nhân vật này, tác phẩm "Ông nội" đã gửi gắm một thông điệp giản dị mà thiêng liêng: Hạnh phúc đôi khi chỉ là được lớn lên trong vòng tay yêu thương của ông bà, và nhiệm vụ của chúng ta là phải biết trân trọng, gìn giữ những tình cảm quý báu ấy khi còn có thể.

Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
0/5 (0 đánh giá)
thumb up 0
thumb down
0 bình luận
Bình luận
avatar
level icon
chịu roii

18/12/2025

Trong dòng chảy của văn học Việt Nam, đề tài gia đình luôn là mảnh đất màu mỡ khơi nguồn cảm xúc cho biết bao ngòi bút. Nếu như hình ảnh người mẹ thường gắn liền với sự tần tảo, hi sinh, người cha gắn với sự nghiêm khắc, vững chãi, thì hình ảnh người ông lại thường gợi lên sự hiền từ, bao dung và trí tuệ của một đời người đã qua nhiều sương gió. Tác phẩm "Ông nội" của nhà văn Cao Duy Sơn là một minh chứng đẹp đẽ cho điều đó. Qua trang văn đượm chất thơ và đậm đà bản sắc miền núi, nhân vật người ông hiện lên chân thực, gần gũi, là biểu tượng của tình yêu thương và sự gắn kết giữa con người với thiên nhiên, giữa thế hệ trước với thế hệ sau. Mở đầu tác phẩm, người đọc không thấy ông xuất hiện trong những bộ trang phục lộng lẫy hay những sự kiện to tát, mà ông hiện diện ngay trong không gian quen thuộc của đời sống thường nhật: khu vườn nhỏ. Vẻ đẹp đầu tiên ở người ông chính là sự cần mẫn, tài hoa và đôi bàn tay khéo léo. Ông không để tuổi già làm mình trở nên chậm chạp hay vô ích. Ngược lại, ông tìm thấy niềm vui trong lao động. Dưới bàn tay chăm sóc tỉ mỉ của ông, khu vườn như bừng tỉnh sức sống. Ông biết cách uốn nắn từng cành cây, biết mùa nào thức nấy, biết làm cho cây cối đơm hoa kết trái. Sự cần cù ấy không chỉ là thói quen của người lao động miền núi chất phác mà còn thể hiện một tâm hồn yêu cái đẹp, trân trọng sự sống. Đối với ông, mỗi cái cây, ngọn cỏ đều có linh hồn, đều cần được nâng niu. Tuy nhiên, điểm sáng nhất trong bức chân dung về người ông chính là tình yêu thương vô bờ bến dành cho đứa cháu nội. Tình cảm ấy không ồn ào, vồn vã mà thấm đẫm sự dịu dàng, kiên nhẫn. Ông không chỉ là người bề trên mà còn là người bạn lớn của cháu. Ông cho cháu tham gia vào thế giới của mình, cho cháu được quan sát cách ông làm vườn, cách ông sửa sang đồ đạc. Trong những khoảnh khắc ấy, ông dạy cho cháu bài học về sự quan sát và tình yêu thiên nhiên. Chi tiết người ông bế cháu lên, kiệu trên vai để cháu có thể nhìn thấy, chạm thấy những bông hoa, những chùm quả trên cao là một chi tiết đắt giá và đầy tính biểu tượng. Bờ vai của ông chính là điểm tựa vững chãi, nâng đỡ ước mơ và tầm nhìn cho cháu. Ông muốn cháu mình được nhìn thấy thế giới ở một tầm cao hơn, rộng hơn. Cách ông trả lời những câu hỏi ngây ngô của cháu bằng sự ôn tồn, nhẹ nhàng cho thấy sự bao dung tuyệt đối. Bên cạnh ông, đứa cháu luôn cảm thấy được che chở, an toàn và bình yên. Ông chính là "bầu trời", là bóng mát tâm hồn giúp cháu trưởng thành. Bên cạnh tình cảm gia đình, nhân vật người ông còn là người gìn giữ và truyền lại những giá trị văn hóa, tinh thần. Qua dáng vẻ ung dung, tự tại và cách ứng xử với vạn vật xung quanh, ông như một cầu nối đưa cháu trở về với cội nguồn, với vẻ đẹp bình dị của quê hương. Ông dạy cháu biết lắng nghe tiếng nói của thiên nhiên, biết trân trọng những thành quả lao động nhỏ bé nhất. Đó là cách giáo dục không cần giáo điều sách vở nhưng lại thấm thía và sâu sắc vô cùng. Bằng giọng văn nhẹ nhàng, giàu cảm xúc và ngôn ngữ mộc mạc, Cao Duy Sơn đã khắc họa thành công hình tượng người ông vừa thực, vừa đẹp như trong cổ tích. Nhân vật người ông trong tác phẩm không chỉ là một cá nhân cụ thể mà còn đại diện cho vẻ đẹp của những người cao tuổi trong gia đình Việt Nam: đôn hậu, yêu lao động và hết lòng vì con cháu. Khép lại trang sách, hình ảnh người ông với nụ cười hiền hậu và đôi bàn tay chai sần nhưng ấm áp vẫn còn đọng lại mãi trong tâm trí người đọc. Qua nhân vật này, tác phẩm "Ông nội" đã gửi gắm một thông điệp giản dị mà thiêng liêng: Hạnh phúc đôi khi chỉ là được lớn lên trong vòng tay yêu thương của ông bà, và nhiệm vụ của chúng ta là phải biết trân trọng, gìn giữ những tình cảm quý báu ấy khi còn có thể.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
0/5 (0 đánh giá)
thumb up 0
thumb down
0 bình luận
Bình luận

Nếu bạn muốn hỏi bài tập

Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút

Ảnh ads

CÂU HỎI LIÊN QUAN

FQA.vn Nền tảng kết nối cộng đồng hỗ trợ giải bài tập học sinh trong khối K12. Sản phẩm được phát triển bởi CÔNG TY TNHH CÔNG NGHỆ GIA ĐÌNH (FTECH CO., LTD)
Điện thoại: 1900636019 Email: info@fqa.vn
location.svg Địa chỉ: Số 21 Ngõ Giếng, Phố Đông Các, Phường Đống Đa, Thành phố Hà Nội, Việt Nam.
Tải ứng dụng FQA
Người chịu trách nhiệm quản lý nội dung: Đào Trường Giang Giấy phép thiết lập MXH số 07/GP-BTTTT do Bộ Thông tin và Truyền thông cấp ngày 05/01/2024
Copyright © 2023 fqa.vn All Rights Reserved