
3 giờ trước
3 giờ trước
Việt Nam, dải đất hình chữ S bên bờ Biển Đông, từ bao đời nay đã phải chung sống với bão lũ. Tuy nhiên, trong những năm gần đây, khúc ruột ấy lại càng trở nên quặn thắt khi thiên tai, đặc biệt là lũ lụt, diễn ra với cường độ khốc liệt và khó lường hơn bao giờ hết. Những dòng thác lũ hung dữ tràn về không chỉ cuốn trôi cửa nhà, tài sản mà còn cướp đi biết bao sinh mạng, để lại nỗi đau nhức nhối cho toàn xã hội.
Thực tế cho thấy, lũ lụt không còn là câu chuyện của riêng mùa mưa bão mà đã trở thành mối đe dọa thường trực. Từ những trận "lũ chồng lũ" lịch sử tại miền Trung đến những vụ sạt lở đất kinh hoàng ở vùng núi phía Bắc, hay cả những cơn "thủy triều đen" ngập ngụa giữa lòng các đô thị lớn như Hà Nội, TP. Hồ Chí Minh. Con số thiệt hại sau mỗi trận lũ luôn là những con số biết nói: hàng nghìn tỉ đồng tan theo dòng nước, hàng trăm người mất tích, và hàng triệu người rơi vào cảnh trắng tay chỉ sau một đêm.
Nguyên nhân của tình trạng này, bên cạnh sự tác động khách quan từ biến đổi khí hậu toàn cầu và hiện tượng El Nino, La Nina, thì yếu tố chủ quan từ con người là không thể phủ nhận. Chúng ta đã và đang "trả giá" cho việc tàn phá rừng đầu nguồn – lá chắn xanh ngăn dòng nước xiết. Chúng ta quy hoạch đô thị thiếu tầm nhìn, bê tông hóa quá nhanh khiến nước không có chỗ thoát. Sự vô tâm trong việc xả rác thải nhựa xuống kênh rạch hay việc khai thác tài nguyên quá mức đã khiến mẹ thiên nhiên nổi giận. Khi con người tác động tiêu cực vào thiên nhiên, thiên nhiên sẽ phản hồi bằng những cơn thịnh nộ dữ dội nhất.
Hậu quả của lũ lụt là một vòng quẩn quanh của sự nghèo đói và kiệt quệ. Người dân vùng lũ vốn đã khó khăn lại càng khó khăn hơn khi mùa màng mất trắng, gia súc chết hàng loạt. Môi trường sau lũ cũng trở thành nguồn cơn của các loại dịch bệnh do ô nhiễm nguồn nước và xác động vật phân hủy. Điều này không chỉ ảnh hưởng đến kinh tế mà còn đe dọa trực tiếp đến an ninh quốc gia và sự phát triển bền vững của đất nước.
Để khắc phục và giảm thiểu thiệt hại, chúng ta cần những giải pháp mang tính chiến lược và đồng bộ. Đầu tiên, bảo vệ và phục hồi rừng đầu nguồn phải được coi là nhiệm vụ sống còn. Nhà nước cần đầu tư mạnh mẽ hơn vào hệ thống dự báo khí tượng thủy văn và hạ tầng đê điều, khu tái định cư an toàn cho người dân. Tuy nhiên, quan trọng nhất vẫn là ý thức của mỗi cá nhân. Sống xanh, giảm thiểu rác thải nhựa, và lên tiếng trước những hành vi xâm hại môi trường chính là cách chúng ta bảo vệ cuộc sống của chính mình và thế hệ mai sau.
"Bàn tay người gieo hạt, thiên nhiên trả trái ngọt; bàn tay người tàn phá, thiên nhiên trả đắng cay". Thiên tai, lũ lụt là lời cảnh tỉnh đanh thép nhất cho thái độ ứng xử của con người với môi trường. Đứng trước sự hung bạo của lũ dữ, chúng ta mới thấy mình nhỏ bé biết bao. Nhưng nếu triệu trái tim cùng chung tay bảo vệ môi trường, cùng hướng về đồng bào vùng lũ với tinh thần "lá lành đùm lá rách", chúng ta hoàn toàn có thể giảm bớt nỗi đau và xây dựng một tương lai an toàn, bền vững hơn.
minh su
3 giờ trước
Dorothea_Milanaire thank you pro
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN
2 giờ trước
17/12/2025
Top thành viên trả lời