3 giờ trước


3 giờ trước
2 giờ trước
Đọc đoạn thơ trong Thơ tình người lính biển của Trần Đăng Khoa, em cảm thấy thật xúc động trước hình ảnh đất nước và con người nơi đầu sóng ngọn gió. “Đất nước gian lao chưa bao giờ bình yên” – lời thơ như một lời nhắc nhớ về những năm tháng chiến tranh, mất mát, những vành tang trắng còn phấp phới trên đầu bao người vợ trẻ, mẹ già. Trong khung cảnh ấy, hiện lên hình ảnh người lính biển đứng gác giữa đảo vắng, trong đêm khuya, chỉ có tiếng sóng và gió làm bạn. Anh lặng thầm mà kiên cường, mang trong tim cả trách nhiệm lớn lao với Tổ quốc và tình yêu riêng tư. Câu thơ “Biển một bên và em một bên” là sự đối sánh đầy xúc động: một bên là tình yêu đất nước, một bên là tình yêu đôi lứa – tưởng như phải lựa chọn, nhưng thật ra chúng hòa quyện, nâng đỡ nhau, giúp người lính thêm sức mạnh. Đoạn thơ giản dị mà lay động, để lại trong em niềm khâm phục và biết ơn. Em càng trân trọng những người lính hôm nay, những người vẫn ngày đêm canh giữ biển trời, để chúng em được sống trong hòa bình, yên vui.
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN
5 giờ trước
6 giờ trước
6 giờ trước
Top thành viên trả lời