câu 2: Trong bài thơ "Tây Tiến", có nhiều câu thơ nhắc đến máu:
- "Đêm mơ Hà Nội dáng kiều thơm": Câu thơ này không trực tiếp nhắc đến máu nhưng gợi lên hình ảnh về sự hy sinh và mất mát trong chiến tranh.
- "Anh bạn dãi dầu không bước nữa / Gục lên súng mũ bỏ quên đời": Câu thơ này miêu tả cảnh tượng bi thương khi các chiến sĩ Tây Tiến hi sinh trên đường hành quân. Hình ảnh "gục lên súng mũ bỏ quên đời" thể hiện sự tiếc nuối, đau đớn trước sự ra đi của đồng đội.
- "Rải rác biên cương mồ viễn xứ": Câu thơ này nói về những ngôi mộ của các chiến sĩ Tây Tiến nằm rải rác dọc biên giới. Từ "mồ viễn xứ" gợi lên nỗi buồn, sự cô đơn và bất lực trước cái chết.
- "Chiến trường đi chẳng tiếc đời xanh": Câu thơ này khẳng định tinh thần dũng cảm, quyết tâm chiến đấu của các chiến sĩ Tây Tiến. Họ sẵn sàng hy sinh tuổi trẻ, thanh xuân để bảo vệ Tổ quốc.
- "Áo bào thay chiếu anh về đất": Câu thơ này miêu tả cảnh tượng các chiến sĩ Tây Tiến hi sinh trong trận đánh. Hình ảnh "áo bào thay chiếu" thể hiện sự giản dị, mộc mạc nhưng cũng rất bi tráng của họ.
- "Sông Mã gầm lên khúc độc hành": Câu thơ này kết thúc bài thơ bằng âm hưởng hùng tráng, bi tráng. Tiếng sông Mã gầm lên như tiếng lòng của những người lính đã ngã xuống, thể hiện sự tiếc thương và tôn vinh tinh thần bất khuất của họ.
Phản ánh:
Qua việc phân tích các câu thơ liên quan đến máu trong bài thơ "Tây Tiến", chúng ta thấy được tác giả Quang Dũng đã sử dụng ngôn ngữ giàu hình ảnh, biểu cảm để khắc họa chân thực cuộc sống chiến đấu gian khổ, hy sinh của người lính Tây Tiến. Đồng thời, bài thơ còn thể hiện tình yêu quê hương, đất nước sâu sắc của tác giả.
câu 3: Những câu thơ "người đi, một nửa hồn tôi mất, một nửa hồn tôi bỗng dại khờ" thể hiện nỗi đau đớn, tiếc nuối khi phải chia tay người mình yêu thương. "Người đi" ở đây có thể hiểu là người yêu, người thân hay bất kỳ ai mà ta gắn bó sâu sắc. Khi họ rời xa, ta cảm thấy như một phần tâm hồn mình cũng bị mất đi, để lại trong lòng sự trống trải và cô đơn. Nỗi đau này không chỉ khiến ta mất đi niềm vui sống mà còn làm cho tâm trí trở nên mơ hồ, vô định, như thể ta đã đánh mất chính bản thân mình. Câu thơ sử dụng biện pháp đối lập giữa "mất" và "dại khờ", tạo nên hiệu quả nghệ thuật cao, giúp người đọc dễ dàng hình dung được nỗi buồn da diết, day dứt của nhân vật trữ tình.
câu 4: Trong hai câu thơ "tôi vẫn còn đây hay ở đâu? ai đem tôi bỏ dưới trời sâu", tác giả sử dụng biện pháp tu từ câu hỏi tu từ. Câu hỏi này không nhằm mục đích tìm kiếm câu trả lời mà để bộc lộ tâm trạng, cảm xúc của nhân vật trữ tình.
- Câu hỏi "tôi vẫn còn đây hay ở đâu?" thể hiện sự hoang mang, bơ vơ, lạc lõng của nhân vật trước thực tại cuộc sống. Nhân vật như đang tự vấn bản thân về vị trí của mình trong thế giới này, liệu mình có tồn tại hay đã bị lãng quên.
- Câu hỏi "ai đem tôi bỏ dưới trời sâu" lại càng nhấn mạnh nỗi cô đơn, bất lực của nhân vật. Hình ảnh "trời sâu" gợi lên sự bao la, vô tận, ẩn dụ cho khoảng cách giữa con người với nhau và với chính bản thân họ. Câu hỏi đặt ra như một lời trách móc, oán than đối với số phận, đồng thời cũng là tiếng lòng đầy xót xa của nhân vật khi phải đối mặt với sự cô độc, trống trải.
Biện pháp tu từ câu hỏi tu từ đã góp phần tạo nên hiệu quả nghệ thuật đặc sắc cho đoạn thơ. Nó giúp người đọc dễ dàng hình dung được tâm trạng buồn bã, tuyệt vọng của nhân vật, đồng thời khơi gợi suy ngẫm về giá trị của cuộc sống và ý nghĩa của việc tồn tại.
câu 5: Bài thơ "Đây thôn Vĩ Dạ" của Hàn Mặc Tử là một tác phẩm tiêu biểu cho phong cách thơ lãng mạn, đầy bi thương và ẩn chứa nhiều nỗi niềm sâu kín của nhà thơ. Tâm trạng của Hàn Mặc Tử trong bài thơ này được thể hiện rõ nét qua những hình ảnh thiên nhiên tươi đẹp nhưng cũng đầy u buồn, cô đơn.
Tâm trạng của Hàn Mặc Tử được thể hiện qua việc miêu tả cảnh vật thiên nhiên ở thôn Vĩ Dạ. Cảnh vật nơi đây thật đẹp đẽ, thơ mộng với những hàng cau xanh mướt, vườn cây trái sum suê, dòng sông Hương êm đềm chảy. Tuy nhiên, bên cạnh vẻ đẹp ấy lại là sự cô đơn, trống trải của con người. Hình ảnh "nắng mới lên", "hàng cau", "vườn cây trái" gợi lên một không gian rộng lớn, bao la nhưng cũng rất vắng lặng, hiu quạnh. Dòng sông Hương hiền hòa, thơ mộng nhưng cũng mang theo nỗi buồn man mác, như muốn chia sẻ nỗi lòng của thi nhân.
Bên cạnh đó, tâm trạng của Hàn Mặc Tử còn được thể hiện qua hình ảnh con người. Hình ảnh "khách đường xa" gợi lên sự xa cách, cô đơn, mong chờ một điều gì đó. Câu thơ "Ai biết tình ai có đậm đà?" thể hiện sự hoài nghi, băn khoăn về tình cảm của con người. Con người trong bài thơ dường như đang tìm kiếm một thứ gì đó để lấp đầy khoảng trống trong tâm hồn mình.
Ngoài ra, tâm trạng của Hàn Mặc Tử còn được thể hiện qua việc sử dụng ngôn ngữ và nghệ thuật thơ. Ngôn ngữ thơ của Hàn Mặc Tử giàu hình ảnh, gợi cảm, tạo nên một bức tranh thiên nhiên đẹp đẽ nhưng cũng đầy u buồn. Nghệ thuật thơ của ông cũng rất độc đáo, kết hợp giữa yếu tố cổ điển và hiện đại, tạo nên một phong cách riêng biệt.
Tóm lại, tâm trạng của Hàn Mặc Tử trong bài thơ "Đây thôn Vĩ Dạ" là một tâm trạng phức tạp, vừa buồn bã, cô đơn, vừa khao khát, hi vọng. Bài thơ đã thể hiện một cách tinh tế và sâu sắc những cung bậc cảm xúc của nhà thơ trước cuộc đời và tình yêu.