

4 giờ trước
4 giờ trước
hoangie Tham khảo. Mình tìm thông tin giúp.
Cảm xúc chủ đạo của nhân vật trữ tình (người khách thơ) trong hai khổ thơ đầu bài thơ "Cô hái mơ" của Nguyễn Bính là sự xao xuyến, ngẩn ngơ trước vẻ đẹp thanh khiết, mộc mạc của cô gái hái mơ và khung cảnh thiên nhiên buổi chiều tà, từ đó bộc lộ một nỗi niềm tương tư thầm kín, bâng khuâng. Trong khổ thơ đầu, nhân vật trữ tình xuất hiện với tư thế "thơ thẩn đường chiều" và "say nhìn" cảnh vật, một tâm trạng thảnh thơi nhưng chất chứa sự mơ màng, lạc lõng giữa không gian quê hương rộng lớn. Hình ảnh "rặng núi xanh lơ", "khí trời lặng lẽ và trong trẻo" gợi lên một bức tranh thiên nhiên thanh bình, tĩnh mịch. Tuy nhiên, sự xuất hiện thấp thoáng của "cô hái mơ" đã tạo nên bước ngoặt cảm xúc, khiến tâm hồn người lữ khách bỗng trở nên rộn ràng, xao động lạ thường. Cô gái như một nàng tiên bước ra từ cõi mộng, đánh thức những cảm xúc lãng mạn, tinh khôi nhất trong lòng thi nhân. Đến khổ thơ thứ hai, cảm xúc được bộc lộ một cách trực tiếp và mãnh liệt hơn qua lời độc thoại nội tâm hoặc lời mời gọi đầy táo bạo, bất ngờ: "Hỡi cô con gái hái mơ già!" và "Hay cô ở lại về cùng ta?". Lời thơ cho thấy sự chủ động của nhân vật nam, thể hiện nỗi khát khao được gần gũi, được chở che cho người con gái mình thầm thương trộm nhớ, e ấp. Dù chỉ là cảm xúc thoáng qua trong một buổi chiều, nhưng nó đã kịp nảy nở thành một tình ý rõ ràng, một nỗi niềm da diết không thể kìm nén, mang đậm chất thơ của hồn quê, tình quê Nguyễn Bính.
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN
4 giờ trước
5 giờ trước
Top thành viên trả lời