11 giờ trước

11 giờ trước
11 giờ trước
KỊCH BẢN: NHỮNG MẢNH GHÉP KHÁC BIỆT
Thời lượng dự kiến: 12 phút
Nhân vật:
NAM: Một học sinh hướng nội, học giỏi, gia cảnh khó khăn, có phần tự ti.
HOÀNG: Một học sinh năng động, hướng ngoại, gia đình khá giả, đôi khi hơi vô tâm.
LINH: Lớp trưởng, người kết nối và hòa giải.
PHÂN ĐOẠN 1: SỰ CÁCH BIỆT (Phút 1 - 3)
(Bối cảnh: Lớp học giờ ra chơi. Nam đang cặm cụi giải bài tập. Hoàng bước vào cùng quả bóng rổ, cười nói huyên náo với bạn bè.)
Hoàng: (Đập bóng xuống sàn) Này Nam! Sao lúc nào cũng cắm mặt vào sách thế? Ra sân làm vài hiệp với bọn này cho khuây khỏa đi!
Nam: (Không ngẩng đầu) Sắp tới kỳ thi rồi, tớ muốn ôn tập kỹ hơn. Các cậu cứ chơi đi.
Hoàng: (Bĩu môi) Đúng là "mọt sách". Sống thế thì chán chết. Đời học sinh phải có mồ hôi trên sân bóng chứ không phải chỉ có mực trên đầu ngón tay.
Nam: (Dừng bút, giọng hơi run) Mỗi người có một ưu tiên khác nhau, Hoàng ạ.
Linh: (Đi tới) Thôi mà Hoàng, đừng trêu Nam nữa. Nam đang giúp lớp mình làm đề cương toán đấy.
(Hoàng nhún vai bỏ đi, để lại Nam thở dài đầy vẻ cô độc.)
PHÂN ĐOẠN 2: BIẾN CỐ VÀ HIỂU LẦM (Phút 4 - 6)
(Bối cảnh: Một tuần sau. Hoàng đang loay hoay vì bị mất chiếc điện thoại mới mua. Hoàng nghi ngờ Nam vì thấy Nam là người cuối cùng ở lại lớp.)
Hoàng: (Giận dữ) Nam, cậu nói thật đi. Chiều qua cậu là người trực nhật, lúc tớ đi tập bóng tớ để điện thoại ở ngăn bàn. Giờ nó không còn ở đó nữa!
Nam: (Bàng hoàng) Ý cậu là tớ lấy sao? Tớ chỉ dọn dẹp rồi về thôi.
Hoàng: Chứ còn ai vào đây nữa? Cậu lúc nào cũng lầm lì, chẳng ai biết cậu nghĩ gì.
Linh: Hoàng! Cậu không được kết luận khi chưa có bằng chứng. Nam không phải người như vậy.
Nam: (Mắt đỏ hoe) Tớ nghèo, nhưng tớ có lòng tự trọng.
(Nam thu dọn sách vở chạy khỏi lớp. Hoàng vẫn hầm hầm giận dữ.)
PHÂN ĐOẠN 3: SỰ THẬT VÀ SỰ THẤU HIỂU (Phút 7 - 9)
(Bối cảnh: Cuối buổi chiều. Linh chạy vào tìm Hoàng.)
Linh: Hoàng ơi! Bác bảo vệ vừa nhặt được điện thoại của cậu ở ghế đá sân bóng rổ. Chắc lúc cậu thay đồ đã làm rơi ra đấy.
Hoàng: (Khựng lại, nhìn chiếc điện thoại) Hóa ra... không phải Nam?
Linh: Cậu nợ Nam một lời xin lỗi chân thành. Cậu có biết tại sao Nam phải học điên cuồng thế không? Vì bạn ấy muốn giành học bổng để đỡ đần mẹ đang ốm. Nam không có thời gian chơi bóng như cậu đâu.
(Hoàng im lặng, sự hối hận hiện rõ trên khuôn mặt.)
PHÂN ĐOẠN 4: GẮN KẾT VÀ PHÁT TRIỂN (Phút 10 - 11)
(Bối cảnh: Sáng hôm sau tại hành lang lớp học. Hoàng đợi Nam.)
Hoàng: Nam... tớ xin lỗi. Tớ đã quá hồ đồ và vô tâm. Tớ tìm thấy điện thoại rồi, nó rơi ở sân bóng.
Nam: (Ngập ngừng) Không sao... tớ cũng quen với việc bị người khác hiểu lầm rồi.
Hoàng: Không, không được "không sao". Tớ thực sự muốn sửa sai. Tớ thấy cậu học Toán rất siêu, còn tớ thì... sắp trượt đến nơi rồi. Cậu kèm tớ học nhé? Đổi lại, tớ sẽ dạy cậu cách... ném bóng rổ để rèn luyện sức khỏe. Chúng ta trao đổi "kỹ năng" được không?
Nam: (Mỉm cười nhẹ) Cậu định dạy tớ chơi bóng thật à? Tớ vụng về lắm đấy.
Hoàng: (Khoác vai Nam) Yên tâm, có "siêu sao" Hoàng đây thì vụng cỡ nào cũng thành cao thủ!
KẾT THÚC: BÀI HỌC RÚT RA (Phút 12)
(Ba nhân vật cùng đứng giữa sân khấu)
Linh: Tình bạn không chỉ là những lúc cùng vui chơi, mà còn là sự thấu hiểu và sẻ chia những khác biệt.
Nam: Đừng vội phán xét một người chỉ qua vẻ bề ngoài hay hoàn cảnh của họ. Mỗi người đều có một câu chuyện riêng đằng sau.
Hoàng: Sự chân thành và lòng vị tha chính là nhịp cầu bền vững nhất để kết nối những tâm hồn xa lạ.
Tất cả: Bài học: Tình bạn đẹp cần sự bao dung để chấp nhận cái khác biệt, sự thấu hiểu để xóa tan định kiến và sự chân thành để cùng nhau phát triển.
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN