Đôi Mắt Người Sơn Tây
(Quang Dũng)
1. Dấu hiệu để nhận biết thể thơ: Bài thơ "Đôi Mắt Người Sơn Tây" được viết theo thể thất ngôn bát cú Đường luật. Thể thơ này có 8 câu, mỗi câu có 7 chữ.
2. Phương thức biểu đạt của văn bản: Bài thơ "Đôi Mắt Người Sơn Tây" sử dụng các phương thức biểu đạt sau:
* Tự sự: Tác giả kể lại cuộc gặp gỡ giữa mình và người con gái Sơn Tây, miêu tả cảnh vật và tâm trạng của cả hai.
* Miêu tả: Tác giả miêu tả chi tiết vẻ đẹp của người con gái Sơn Tây, khung cảnh thiên nhiên nơi đây.
* Biểu cảm: Tác giả bộc lộ trực tiếp tình cảm của mình dành cho người con gái Sơn Tây, nỗi nhớ nhung da diết, tiếc nuối khi phải xa cách.
3. Nhân vật trữ tình trong bài thơ là "Tôi". Đây là hình ảnh của tác giả Quang Dũng, người lính trong kháng chiến chống Pháp, đang nhớ về người con gái Sơn Tây mà ông đã gặp trong thời gian tham gia chiến đấu.
4. Nội dung chính của bài thơ: Bài thơ "Đôi Mắt Người Sơn Tây" thể hiện nỗi nhớ nhung da diết của tác giả đối với người con gái Sơn Tây. Nỗi nhớ ấy gắn liền với khung cảnh thiên nhiên tươi đẹp của vùng đất Sơn Tây, với những kỷ niệm đẹp đẽ của tuổi trẻ. Đặc sắc nghệ thuật của bài thơ nằm ở việc sử dụng ngôn ngữ giàu hình ảnh, gợi cảm, tạo nên bức tranh thiên nhiên sống động và đầy sức hút.
5. Cảm hứng xuyên suốt bài thơ là nỗi nhớ nhung da diết của tác giả đối với người con gái Sơn Tây. Nỗi nhớ ấy được thể hiện qua những hình ảnh thiên nhiên tươi đẹp, lãng mạn của vùng đất Sơn Tây, qua những kỷ niệm đẹp đẽ của tuổi trẻ.
6. Câu hỏi tu từ "Em có bao giờ em nhớ thương?" được đặt ra nhằm khơi gợi suy ngẫm về tình cảm của người con gái Sơn Tây dành cho tác giả. Câu hỏi này thể hiện sự mong mỏi, hy vọng của tác giả rằng người con gái ấy vẫn còn nhớ đến mình, dù thời gian đã trôi qua lâu dài. Hiệu quả của câu hỏi tu từ là tăng tính gợi mở, khiến người đọc tự suy tưởng về tình cảm của người con gái Sơn Tây.
7. Tình cảm của tác giả thể hiện trong bài thơ là nỗi nhớ nhung da diết, sâu lắng dành cho người con gái Sơn Tây. Đó là tình cảm chân thành, tha thiết, vượt lên trên mọi khoảng cách địa lý, thời gian. Tác giả luôn giữ gìn những kỷ niệm đẹp đẽ về người con gái ấy, coi đó như một phần quan trọng trong cuộc đời mình.
8. Qua nội dung bài thơ, chúng ta có thể thấy rõ tình cảm của tác giả dành cho quê hương, đất nước. Ông yêu mến, trân trọng vẻ đẹp của thiên nhiên, con người nơi đây. Để thể hiện tình cảm ấy, chúng ta có thể thực hiện những hành động cụ thể như:
* Tham gia các hoạt động tình nguyện, giúp đỡ cộng đồng.
* Học tập tốt, rèn luyện đạo đức để trở thành công dân có ích cho xã hội.
* Bảo vệ môi trường, giữ gìn cảnh quan thiên nhiên.
* Tôn trọng truyền thống văn hóa dân tộc.
* ...
Việc lựa chọn hành động nào phụ thuộc vào khả năng, điều kiện của mỗi cá nhân. Tuy nhiên, tất cả đều hướng tới mục tiêu chung là góp phần xây dựng quê hương, đất nước ngày càng giàu đẹp, văn minh.
9. Thông điệp của bài thơ là hãy trân trọng những gì mình đang có, nhất là tình cảm gia đình, quê hương, đất nước. Hãy sống trọn vẹn với hiện tại, đừng để những hối tiếc muộn màng. Bởi lẽ, thời gian là dòng chảy vô tình, nó sẽ cuốn phăng đi tất cả nếu chúng ta không biết nắm bắt.