- Anh thứ nhất: Rất cẩn thận
- Hành động cực đoan: Anh này thể hiện sự cẩn thận quá mức. Khi cậu cả ngã xuống ao, anh ta đã không hành động ngay mà chạy về nhà xin phép chủ.
- Hậu quả: Vì việc xin phép quá chậm trễ, cậu cả đã chết đuối trước khi được cứu lên, dẫn đến việc anh bị phú ông đuổi đánh.
- Anh thứ hai: Rất lo xa
- Hành động cực đoan: Anh này thể hiện tính lo xa một cách không hợp lý. Khi được sai đi mua áo quan, anh đã mang về hai cái để phòng trường hợp cậu hai chết đuối.
- Hậu quả: Hành động này khiến phú ông tức giận, cho rằng anh nói như rủa cậu hai chết, và anh cũng bị đuổi đánh.
- Anh thứ ba: Rất lễ phép
- Hành động cực đoan: Anh này thể hiện sự lễ phép mù quáng và thiếu quyết đoán. Khi phú ông khen ngợi và hứa thưởng quần áo mới khi đi qua chỗ lội, anh đã vội vàng đặt cáng xuống vũng bùn, vòng tay, lễ phép cảm ơn.
- Hậu quả: Mặc dù được khen lúc đầu, hành động này cho thấy sự thiếu linh hoạt khi áp dụng phép tắc vào tình huống thực tế.
Đúc kết về tính cách:
Truyện phê phán tính cách cực đoan, thiếu suy nghĩ thực tế, nhấn mạnh sự khác biệt giữa đức tính tốt và việc áp dụng chúng một cách quá mức.
Phẩm chất tốt trở thành thói quen xấu khi bị phóng đại.
Nhìn chung, câu chuyện sử dụng thủ pháp phóng đại và mâu thuẫn để tạo tiếng cười, phê phán sự cứng nhắc, thiếu linh hoạt và cực đoan trong hành vi con người.