12/04/2023
13/04/2023
Mở bài. Dẫn dắt và nêu vấn đề nghị luận
Nhà văn khi bắt dầu cầm bút luôn tự hỏi mình: Viết cho ai? Viết cái gì? Viết như thê nào? Và đó cũng là sứ mệnh, trách nhiệm của người cầm bút đôi với con người – cuộc sống.
Có ý kiến cho rằng: “Niềm vui của nhà văn chân chính là được làm người dẫn đường đến xứ sở của cái đẹp”.
Đúng vậy, văn bản Hai cây phong của Ai-ma-tốp không chỉ đem lại cho ta một nhận thức mà còn dẫn ta đến với xứ sở của cái đẹp văn chương và cái đẹp của cuộc sông.
Thân bài
* Nhà văn chân chính và xứ sở của cái đẹp
Nhà văn chăn chính là nhà văn luôn đặt cái đích vào con người – cuộc sông. Đem ngòi bút của mình phục vụ đời sông, có ích cho con người.
Xứ sờ của cái đẹp, đó là cái đẹp muôn hình muôn vẻ của cuộc đời mà nhà văn phán ánh trong tác phẩm. Đó là vẻ đẹp trong tự nhiên, trong con người, trong lao động và chiến đấu… mà nhà văn mang tới cho người đọc.
Vẻ đẹp ấy không chỉ thể hiện ở nội dung mà còn ở hình thức tác phẩm. Hình thức tác phẩm đẹp là khả năng xây dựng được những hình tượng nghệ thuật sinh động, độc đáo, hấp dẫn. Là khả năng kết cấu tác phẩm chặt chẽ, hợp lí. Là nghệ thuật sử dụng ngôn từ điêu luyện… Nội dung, hình thức tác phẩm đẹp không chỉ đem lại cho người đọc những rung cảm tham mĩ mà còn làm cho con người thêm mến yêu cuộc sông, thêm khao khát hưởng tối những gì dẹp đẽ, tốt lành nhất của cuộc đời.
Cho nên, niềm vui của nhà văn chán chính là được làm người dẫn dường cho bạn đọc đến với xử sở của cái đẹp. “Cái đẹp sẽ cứu vớt con người” (Đốt-xtôi-ép-xki).
*Xứ sở của cái đẹp trong Hai cây phong của Ai-ma-tốp
- cái đẹp khung cảnh thiên nhiên, ngôi làng
- cái đẹp trong tình người
Kết bài
Cái dẹp trong tác phẩm văn học đa dạng, phong phú, được nhà văn khơi nguồn, kết tinh từ cuộc sông.
Đời sông tự nhiên ấy được khúc xạ qua ánh sáng, cảm quan, quá trình lao động cực nhọc, sáng tạo và mê say của nhà văn mà có được sức hấp dần, những giá trị đẹp cho con người, làm cho con người sông tôi hơn.
Yêu cái đẹp của văn chương và chúng ta yêu cả tấm lòng của nhà văn. Họ là những kĩ sư của tâm hồn, đốt cháy mình để có được ánh sáng, niềm vui dẫn ta đến nhủng bến bờ, xứ sở của cái đẹp cuộc sống.
Long Nguyễn
18/11/2024
nguyenvankha có bài văn chi tiết kh?
12/04/2023
Đoạn trích Hai cây phong của Ai-ma-tốp là một ví dụ rõ ràng cho ý kiến rằng nhà văn là người dẫn đường đến xứ sở cái đẹp. Trong đoạn này, nhà văn đã sử dụng ngôn ngữ để tạo ra hình ảnh đẹp và cảm xúc sâu sắc trong tâm trí của người đọc.
Nhà văn miêu tả hai cây phong đứng đối diện nhau, như hai người bạn thân thiết. Cây phong được miêu tả với những chi tiết tinh tế, từ những cành lá đến những bóng tối mà chúng tạo ra. Nhà văn cũng sử dụng ngôn ngữ để miêu tả cảm xúc của nhân vật chính khi nhìn thấy hai cây phong này.
Từ đó, người đọc có thể cảm nhận được sự đẹp đẽ và tình cảm trong đoạn văn này. Nhà văn đã dẫn dắt người đọc đến xứ sở cái đẹp thông qua việc sử dụng ngôn ngữ và miêu tả tinh tế.
Vì vậy, đoạn trích Hai cây phong của Ai-ma-tốp là một minh chứng rõ ràng cho ý kiến rằng nhà văn là người dẫn đường đến xứ sở cái đẹp.
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN
Top thành viên trả lời