avatar
level icon
Sky

15/10/2023

Cây rơm không có lá Nở một giấc mơ vàng Cọng rơm gầy gò quá Nuôi chín bao mùa màng Dáng cây rơm nghĩ ngợi Bao vất vả đi qua Cho mùi cơm gạo mới Hương toả lan trước nhà Ngày ủ bóng cho gà Đêm quây thà...

ADS
thumb up 3
thumb down
Trả lời câu hỏi của Sky
  • Câu trả lời phải chính xác, đầy đủ dựa trên kiến thức xác thực:
    • ✔ Đối với câu hỏi trắc nghiệm: Đưa đáp án lựa chọn + giải thích lý do chọn đáp án.
    • ✔ Đối với câu hỏi tự luận: Đưa lời giải và đáp án cho câu hỏi.
    • ✔ Đối với câu hỏi trả lời ngắn: Đưa ra đáp án + giải thích lý do.
    • ✔ Chấp nhận sử dụng ảnh do thành viên viết tay, ảnh cần rõ nét, không bị mờ, vỡ ảnh.
  • Sử dụng ngôn ngữ rõ ràng, dễ hiểu.
  • Tránh đưa ra các ý kiến cá nhân mang tính chất chủ quan.
  • Nếu sử dụng thông tin từ nguồn khác, phải trích dẫn nguồn đầy đủ và chính xác.
  • Tuyệt đối không được sao chép các thông tin từ các trang khác, từ AI hoặc chatGPT.
ADS
CÂU TRẢ LỜI
avatar
Timi

15/10/2023

Trợ lý học tập AI - Câu trả lời này chỉ mang tính tham khảo
Cây rơm trong bài thơ mang đến cho em một cảm nhận sâu sắc về sự tồn tại và ý nghĩa của một vật thể gần gũi với chúng ta. Dù cây rơm không có lá như các loại cây khác, nhưng nó vẫn tồn tại và sống sót qua mọi khó khăn và gian khổ. Hình ảnh cây rơm được miêu tả trong bài thơ là một dáng cây gầy gò, nhưng lại mang trong mình một tâm hồn suy tư và ngẫm nghĩ. Cây rơm đã trải qua nhiều khó khăn và vất vả trong cuộc sống, nhưng vẫn kiên cường và nuôi chín bao mùa màng. Điều này cho thấy sự bền bỉ và sức mạnh của cây rơm. Bên cạnh đó, cây rơm còn mang đến một mùi cơm gạo mới và hương thơm tỏa lan trước nhà. Điều này tượng trưng cho sự đem lại niềm vui và hạnh phúc cho gia đình. Cây rơm cũng đóng vai trò ủ bóng cho gà vào ban ngày và trở thành nệm ấm cho giấc mơ của em vào ban đêm. Hình ảnh này thể hiện sự ân cần và chăm sóc của cây rơm đối với những sinh vật khác. Bên cạnh đó, cây rơm còn được miêu tả như một người đầu đội chiếc nồi đất và xương sống là cọc tre trong vườn. Điều này cho thấy cây rơm không chỉ là một vật thể tồn tại mà còn có vai trò quan trọng trong việc nuôi bếp lửa và chống chịu qua mọi khó khăn và thử thách của cuộc sống. Từ hình ảnh cây rơm trong bài thơ, em cảm nhận được sự kiên cường, bền bỉ và ý nghĩa của một vật thể nhỏ bé nhưng mang lại niềm vui và hạnh phúc cho mọi người xung quanh. Cây rơm đã trở thành biểu tượng cho sự tồn tại và ý nghĩa của cuộc sống, và em cảm thấy rất cảm động và tôn trọng cây rơm trong bài thơ này.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
1.0/5 (2 đánh giá)
thumb up 0
thumb down
0 bình luận
Bình luận
avatar
level icon
Câu trả lời uy tín

Đã rất lâu rồi, tôi không được thấy cây rơm. Nằm sâu trong tâm trí người làng. Hôm qua, trên ti vi, em đã thấy những cảnh người dân đốt rơm rạ, làm ô nhiễm môi trường, che khuất tầm nhìn của người tham gia giao thông. Thương thay cho một đời rơm rạ. Động lòng, tôi lại nhớ ngày xưa. Cây rơm gợi lại trong đầu tôi , nỗi nhớ làng quê .
Chúng tôi, sinh ra và lớn lên cùng rơm rạ. Ngày chúng tôi sinh ra là ngày gặt lúa, vụ cày nào đó. Cả ba chị em chúng tôi đều sinh vào mùa thu. Mùa mà lúa đã vào bồ, rơm rạ đã sắp về sân. Tôi được sinh vào nửa đêm hai tám tháng bảy âm lịch. Rơm đã ủ ấm, tỏa hương thơm nghi ngút những ngày đầu đời của tôi. Rơm tết thành mũ đội đến trường. Cái nùn rơm giữ lửa cho thợ cày, thợ cấy. Đống rơm đứng lù lù ngoài cổng. Có đứa trẻ nào cùng trang lứa mà không từng nằm dưới, trên và trong rơm. Vào vụ, rơm phơi kín sân kho hợp tác, dọc đường làng. Màu vàng ấm áp no đầy trải khắp và mùi thơm ấm áp. Thứ được coi là xác cây lúa, càng nắng, gió hanh hao càng vàng óng. Rơm như vỏ kén, ôm bọc tuổi thơ chúng tôi. Khi rơm đã khô, nhà nào nhà nấy, gom thành từng đống, đánh cây rơm. Từng núi rơm mọc lên khắp mọi nhà. Nhìn vào cây rơm, biết nhà ai nhiều hay ít thóc, biết làng bội thu hay mất mùa. Tôi từng viết: “Làng xưa, no đói ngó rơm,trâu nhai gió bấc, nắng thơm tiếng gà…”. Cây rơm đứng bên cổng nhà, góc vườn hay góc sân. Nó một lần nữa khiêm tốn, hứng chịu gió mưa, rét buốt suốt cả mùa đông sang xuân.Bố tôi là  cán bộ Nhà nước, nhưng ông lại rất thạo việc nông. Từ cày bừa, gieo hạt và đan lát, chăn nuôi, thời vụ ông đều làm một cách thuần thục. Bố thường đảm nhiệm đánh cây rơm. Rơm đã khô nỏ, mẹ tôi vun thành từng đụn nhỏ quanh cây rơm. Bố dùng nạng rơm,  xúc rơm hất lên đống. Ban đầu, việc này đơn giản. Cây rơm đã cao quá đầu người, hất rơm mới khó. Tôi thường được bố cho trèo lên đống, rải rơm và dẫm đều xung quanh. Tôi rất thích việc này. Tay bám vào cột trụ, xoay quanh đống rơm. Muốn cho cây rơm tròn, cột trụ luôn là tâm điểm. Nhiều lần tôi trượt chân, kéo theo cả mảng rơm, lăn xuống đất. Bố lại đẩy đít lên. Có lúc cố tình để cho bố hất rơm trùm kín đầu. Chóp cây rơm, mẹ tôi buộc từng túm rơm, bảo tôi trèo thang, buộc chúng vào cột trụ, làm cái nón che mưa nắng cho rơm.Suốt mấy tháng liền, cây rơm là nguồn thức ăn dự trữ cho trâu, bò. Nó cũng vơi đi một cánh nhanh chóng. Trâu bò, chó mèo, gà vịt ngắm chúng tôi chơi đùa, trốn tìm quanh đống rơm. Lớp rơm ngoài, chịu sương gió, những cái năng gắt, màu sậm lại. Bên trong, rơm vẫn vàng óng, thơm phức. Ra Giêng rơm thấp xuống và teo tóp. Đến lúc chỉ còn cây cột và cái chóp nón chơ vơ trên nền đất. Rơm giống như mẹ tôi, gầy mòn, héo úa qua bao sương gió, mưa, rét của những ngày đông lê thê.
Ngày không thể ra đồng, mẹ thường lấy rơm nếp ra tuốt làm chổi. Rơm nếp là thứ rơm được cất riêng. Mẹ bó thành từng bó lớn, xếp ngay ngắn, phần bông về một phía, cất nơi khô ráo. Mẹ tôi không chỉ biết đan quạt nan giỏi mà kết chổi rơm cũng rất khéo. Mẹ lựa từng bông, tuốt bỏ phần lá lúa rồi buộc chúng lại thành “con” bằng chính sợi rơm. Những con rơm được kết lại, dàn đủ độ dày của chổi. Phần tay cầm, mẹ cuốn bằng những sợi rơm đã tết tròn. Tay mẹ thoăn thoắt như đang múa trên rơm vàng. Có cảm giác từng ngón tay của mẹ đều có mắt. Phần giữa tay cầm và thân chổi, được mẹ trang trí bằng cọng rơm, cắt ngắn, trông như cái váy của chổi. Chổi rơm thuộc về “giống cái”. Người phụ nữ nào cũng gần gũi với cây chổi. Mẹ tôi hay nhắc: “Đừng có ôm rơm cho nặng bụng”. Được vài chục cái là mẹ mang ra chợ. Trong làng, cũng nhiều người không biết làm, phải mua chổi của mẹ.
Tôi yêu rơm rạ như yêu thương cha mẹ, làng xóm, quê hương. Nó nhắc tôi nhớ một tuổi thơ cay xè vì khói rơm. Những chiều đông hun chuột. Những trưa rặt mải nướng khoai. Mả Tây, Đồng Đèo, Trũng Lầu, Gò Gianh… biết bao tên ruộng ở làng mà rạ rơm chưa phủ lấp. Tôi khởi hành từ rơm rạ để tới những thành phố nguy nga. Và, cho dù thế nào tôi vẫn biết ơn rơm rạ. Rơm rạ làm nên tôi, vây bọc lấy tôi như kén bọc tằm. Xin được chắp tay ngợi ca để tự nhắc mình đừng vô ơn với rơm rạ.

Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
1.0/5 (1 đánh giá)
thumb up 0
thumb down
0 bình luận
Bình luận
ADS

Nếu bạn muốn hỏi bài tập

Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút

Ảnh ads

CÂU HỎI LIÊN QUAN

logo footer
FQA.vn Nền tảng kết nối cộng đồng hỗ trợ giải bài tập học sinh trong khối K12. Sản phẩm được phát triển bởi CÔNG TY TNHH CÔNG NGHỆ GIA ĐÌNH (FTECH CO., LTD)
Điện thoại: 1900636019 Email: info@fqa.vn
Location Địa chỉ: Số 21 Ngõ Giếng, Phố Đông Các, Phường Ô Chợ Dừa, Quận Đống Đa, Thành phố Hà Nội, Việt Nam.
Tải ứng dụng FQA
app store ch play
Người chịu trách nhiệm quản lý nội dung: Nguyễn Tuấn Quang Giấy phép thiết lập MXH số 07/GP-BTTTT do Bộ Thông tin và Truyền thông cấp ngày 05/01/2024
Copyright © 2023 fqa.vn All Rights Reserved
gift-box
survey
survey
Đặt câu hỏi