Bài dự thi viết về những kỉ niệm sâu sắc về thầy cô và mái trường mến yêu

thumb up 0
thumb down
Trả lời câu hỏi của Hải Yến
  • Câu trả lời phải chính xác, đầy đủ dựa trên kiến thức xác thực:
    • ✔ Đối với câu hỏi trắc nghiệm: Đưa đáp án lựa chọn + giải thích lý do chọn đáp án.
    • ✔ Đối với câu hỏi tự luận: Đưa lời giải và đáp án cho câu hỏi.
    • ✔ Đối với câu hỏi trả lời ngắn: Đưa ra đáp án + giải thích lý do.
    • ✔ Chấp nhận sử dụng ảnh do thành viên viết tay, ảnh cần rõ nét, không bị mờ, vỡ ảnh.
  • Sử dụng ngôn ngữ rõ ràng, dễ hiểu.
  • Tránh đưa ra các ý kiến cá nhân mang tính chất chủ quan.
  • Nếu sử dụng thông tin từ nguồn khác, phải trích dẫn nguồn đầy đủ và chính xác.
  • Tuyệt đối không được sao chép các thông tin từ các trang khác, từ AI hoặc chatGPT.
CÂU TRẢ LỜI
avatar
Timi

07/11/2023

Trợ lý học tập AI - Câu trả lời này chỉ mang tính tham khảo
Bài dự thi viết về những kỷ niệm sâu sắc về thầy cô và mái trường mến yêu là một cách để chia sẻ những trải nghiệm, cảm xúc đặc biệt với thầy cô và mái trường mà bạn đã trải qua. Bạn có thể viết về những khoảnh khắc đáng nhớ, những bài học quý giá mà thầy cô đã truyền đạt, những kỷ niệm vui vẻ và ý nghĩa trong quá trình học tập. Bạn có thể nhắc đến sự quan tâm, chăm sóc của thầy cô đối với bạn, những lời khuyên, động viên giúp bạn vượt qua khó khăn và phát triển bản thân. Bên cạnh đó, bạn cũng có thể nhắc đến những hoạt động ngoại khóa, các buổi sinh hoạt lớp, những chuyến đi tham quan, du lịch cùng thầy cô và bạn bè. Mái trường cũng là một phần không thể thiếu trong bài viết của bạn. Bạn có thể miêu tả về không gian xanh, thoáng đãng của mái trường, những ký ức vui chơi, gặp gỡ bạn bè, những trận thi đấu thể thao sôi động. Bạn cũng có thể nhắc đến tình cảm yêu thương và sự gắn kết giữa các bạn học cùng lớp, giữa các thầy cô và học sinh. Trong bài viết, hãy để tâm đến cách diễn đạt, sử dụng ngôn từ phong phú, lời văn sáng tạo để tạo nên một bài viết sâu sắc và độc đáo về những kỷ niệm với thầy cô và mái trường mến yêu của bạn. Chúc bạn thành công trong cuộc thi viết này!
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
1.0/5 (1 đánh giá)
thumb up 1
thumb down
0 bình luận
Bình luận
avatar
level icon
Câu trả lời uy tín
Mùa khai trường năm.... vẫn còn vẹn nguyên trong ký ức tuổi học trò của tôi. Khi trở thành học sinh của trường, một cảm xúc kì lạ chợt ùa đến. Vừa bỡ ngỡ, rụt rè vừa háo hức trước những điều mới lạ. Cảm nhận đầu tiên của tôi về ngôi trường nằm tại trung tâm phố huyện là sự bình dị, hiền hòa… Với tôi, ngôi trường đẹp đẽ vào nhưng buổi chiều nắng, những buổi hoàng hôn, khi ráng chiều đỏ nhẹ nhàng lan tỏa cuối trời, cả không gian chầm chậm trôi, ngôi trường bỗng trở nên lặng vắng và huyền ảo đến lạ. Dường như nó trở thành một tòa lâu đài trong truyện cổ, bí ẩn và đầy quyến rũ ...Trong suốt những năm học cấp 2, chúng tôi nhận được sự dạy dỗ tận tâm, chu đáo của các thầy cô, mỗi thầy cô một phong cách, một phương pháp giảng dạy đã mang đến cho chúng tôi những chân trời kiến thức, bài học làm người. Tôi vẫn nhớ như in lời của cô giáo chủ nhiệm nói với chúng tôi ngày đầu tiên đến lớp. Cô Trần Thị Hiền - Cô nói rằng cuộc đời của mỗi con người là bản nhạc lúc thăng lúc trầm, không có bản nhạc nào chỉ có những nốt thăng đẹp đẽ, phải có những khoảng lặng sâu lắng thì ta mới cảm nhận được cuộc sống này có ý nghĩa đến thế nào. Cũng chính vì vậy mà tôi đã có thêm động lực học tập và cũng có những tình bạn tuổi học trò thật trong sáng và hồn nhiên. Chúng tôi say mê làm Toán, thả tâm hồn khoan khoái trong những giờ Văn, ru giấc ngủ tuổi học trò mỏng mảnh trong những vần thơ có tiếng ve sầu lanh lảnh, có chiếc lá đầu tiên, có bạn, có trường. Những vần văn kiệm lời, nhưng nói biết bao nhiêu, bởi con chữ như khía vào cảm xúc, khẽ khàng thôi mà sâu rất mực và tha thiết thân thương khiến cho câu chữ cũng hóa mềm. Trong tôi còn lưu mãi những kỉ niệm về những buổi lao động trồng cây, những buổi liên hoan văn nghệ, những buổi thi đấu thể dục, thể thao, những giờ ôn tập giữa cái nắng trưa hè oi ả cùng với tiếng ve kêu râm ran, chùm phượng vĩ đỏ rực… Tất cả đều là những khoảnh khắc thân thương, những cảm xúc rất thực, rất gần. Giờ đây, tôi đã xa những tán cây xanh, trái bàng, thầy cô, bạn bè trang lứa, xa tuổi học trò hồn nhiên, trong sáng, xa mái trường mà tôi đã gắn bó để nhường chỗ cho những thế hệ mới với những con người mới, những thế hệ tiến bộ, sáng tạo hơn chúng tôi, tôi hy vọng thế. Mỗi con người, dù ai đó thì chút ít cũng mang một ít kỉ niệm đẹp đẽ của tuổi thơ, tuổi học trò. Vui có, buồn có nhưng đọng lại trong trái tim tôi vẫn là những cảm xúc ấm áp của những năm tháng cùng sống, cùng học tập và trưởng thành dưới mái trường này. Ai cũng có một thời để nhớ, để thương. Ai cũng có muôn vàn những kỉ niệm thời học trò ngây thơ, mộc mạc. Mái trường, thầy cô, bạn bè hay tình cảm chớm nở tuổi mới lớn như một cơn mưa rào,... tất cả đã tạo nên thước phim thật đẹp của thanh xuân. Mà dù sau này trước những lo toan bộn bề của cuộc sống, ta cũng sẽ chẳng thể nào quên được.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
0/5 (0 đánh giá)
thumb up 0
thumb down
0 bình luận
Bình luận
avatar
level icon
Hiền Thảo

23/05/2025

Hải Yến


BÀI VIẾT VỀ THẦY CÔ VÀ MÁI TRƯỜNG MẾN YÊU


          Chẳng phải ngẫu nhiên người ta gọi ngôi trường là nơi xinh đẹp nhất bởi nơi đây chẳng những cho chúng ta tri thức mà còn chắp cánh những ước mơ, cho ta những người bạn. Chúng ta ở ngôi trường ấy cùng bước qua tuổi thơ, tuổi mới lớn hồn nhiên, vô tư và tinh nghịch. Có những lúc mệt mỏi và chán nản, ta lại mong quãng thời gian ở đây trôi qua thật nhanh. Là một cô học trò tuổi mới lớn, tôi cũng đã từng suy nghĩ những điều như vậy. Nhưng năm nay - lớp 9, tôi nhận ra những năm tháng ấy thật đáng quý, đáng trân trọng. Ngôi trường THCS TC chính là nơi lưu giữ tất cả những điều giá trị ấy - ngôi trường mà mãi về sau này vẫn sẽ luôn là một phần ký ức tươi đẹp nhất trong tôi.


         Bước chân vào cấp 2 tôi đến với ngôi trường THCS TC. Suốt những ngày học tiểu học tôi đã không ít lần đi ngang qua đây, ghé mắt ngắm nhìn ngôi trường ấy, nhìn những anh chị lớn lớp trên mà ngưỡng mộ nhưng không hiểu tại sao khi chính thức bước vào trường tôi vẫn cảm thấy hồi hộp đến lạ. Trường THCS TC không chỉ là một cấp học mới mà đối với tôi mà đó còn như một cánh cửa lớn đón tôi tới một thế giới rộng lớn hơn với biết bao điều thú vị đang chờ đợi phía trước. 


           Ngày đầu tiên tôi đến trường là một buổi sáng mùa hạ tháng 8, chúng tôi là học sinh lớp 6 nên sẽ đến trường sớm hơn để nhận lớp và làm quen với thầy cô, bạn bè. Tôi nhìn thấy những bạn học sinh với gương mặt tươi tắn, đầy háo hức đứng trước cổng trường và cũng giống như tôi, không khỏi bỡ ngỡ và hồi hộp. Với dáng vẻ của một học sinh cấp 2, được khoác lên mình màu áo trắng tinh khôi, đính trên ngực áo phù hiệu của trường, tôi thấy trong lòng chút gì đó tự hào, cảm thấy mình như trưởng thành hơn và tôi tự thấy rằng tôi đã lớn.


            Khó có thể quên được những ngày đầu tiên học ở lớp học mới. Ở đây chúng tôi phải làm quen với môi trường mới, bạn bè, thầy cô và cả cách học mới. Tất cả đều khác xa với những ngày tháng thân thuộc ở tiểu học. Nhưng bù lại cho sự lạ lẫm ấy, tôi làm quen được với rất nhiều người bạn tốt. Lớp chúng tôi có 48 học sinh, mỗi thành viên trong đại gia đình đều mang một màu sắc, một tính cách riêng biệt không thể trộn lẫn. Giữa chúng tôi đều có điểm khác biệt, điều tốt và tính xấu để bù trừ cho nhau, giúp nhau cùng hoàn thiện bản thân, trở thành phiên bản tốt nhất của chính mình. Bốn năm học cấp 2 sắp trôi qua, đó là khoảng thời gian đủ dài để chúng tôi gặp gỡ và thấu hiểu. Trong những năm tháng ấy đã có không ít hiểu lầm và xô xát, cãi vã và giận hờn nhưng rồi chúng chỉ như cơn gió mạnh, đến phút chốc rồi bay đi. Những điều ấy chẳng thể chia tách được chúng tôi mà qua mỗi lần như vậy mỗi người lại gạt bỏ đi cái tôi của bản thân, biết lắng nghe lẫn nhau, trở lại thành một tập thể đoàn kết, gắn bó, coi nhau như anh chị em một nhà. 


            Ở đây không chỉ có những người bạn đồng hành tuyệt vời luôn sát cánh bên tôi mà còn có cả những người thầy, người cô mà chúng tôi hết lòng yêu mến. Đối với tôi, thầy cô giáo cũng chính như người mẹ, người cha thứ hai của mình. Qua 4 năm học, tôi thấy mình trưởng thành hơn rất nhiều, đã có cho mình những ước mơ và những suy nghĩ chín chắn. Sự thay đổi đó phần lớn nằm ở sự chỉ bảo ân cần, quan tâm và lắng nghe mà thầy cô dành cho chúng tôi. Sự dìu dắt của họ đã giúp chúng tôi học tập ngày càng tiến bộ, biết thêm nhiều điều mới và hơn hết là học được ở họ những phẩm chất và cách hành xử cao đẹp. Thầy cô dạy chúng tôi không chỉ vì công việc mà đó còn là cả niềm đam mê và tâm huyết với nghề, họ đã dành trọn sự nhiệt huyết ấy của mình cho từng bài giảng. Tôi học được qua những áng văn chương của môn Văn những bài học cuộc sống, về lòng yêu nước nồng nàn, về tấm lòng bao dung, tương thân tương ái; biết thêm qua môn Sử về quá khứ hào hùng của dân tộc, về hình ảnh thế hệ cha anh đi trước; học được qua Toán, Lý, Hóa những kiến thức khoa học tự nhiên thú vị. Nếu nói thầy cô là người lái đò đưa học trò qua sông thì thầy cô giáo của chúng tôi chính là người lái đò tận tâm ấy, họ luôn nỗ lực cùng chúng tôi không ngừng bởi chỉ cần cố gắng thêm chút nữa thôi, con đò cấp hai này sẽ cập bến!


            Chớp mắt đã đến năm lớp 9, chúng tôi bắt đầu phải đối mặt với kỳ thi tuyển sinh vào lớp 10. Lúc đó, tôi mới biết thế nào là áp lực và lo lắng, có lắm lúc học tập đến mệt nhoài mà ngủ quên trên bàn học. Nhưng chính trong những ngày tháng vất vả ấy, chúng tôi lại được dịp sóng bước bên nhau, cùng nhau cố gắng, cùng nhau tiến bộ. Chúng tôi nắm tay cùng nhau vượt qua mọi khó khăn, tạo nên quãng thời gian tươi đẹp nhất tuổi học trò.


            Trường THCS TC chính là nơi chứng kiến chúng tôi học tập và trưởng thành, là nơi chứa đựng tuổi áo trắng mộng mơ, trong trẻo và hồn nhiên nhất. Giờ đây, tôi chỉ muốn kéo lại những năm tháng ấy, nói một lời “ tạm biệt “ thật tốt, bởi chỉ cần qua tháng 6 này thôi, tất cả … sẽ trở thành kỷ niệm!!

Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
0/5 (0 đánh giá)
thumb up 0
thumb down
0 bình luận
Bình luận
avatar
level icon
Hoàn Khánh

07/11/2023

Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
0/5 (0 đánh giá)
thumb up 0
thumb down
0 bình luận
Bình luận
avatar
level icon
Disnney

07/11/2023

Từ khi mở mắt chào đón cuộc đời, tôi đã cảm nhận được tình cảm thiêng liêng vô giá của cha, của mẹ. Năm tháng qua đi, những tình thương ấy nuôi nấng tôi nên người và lúc ấy, tôi tưởng rằng trong cuộc đời này chỉ có cha mẹ là những người dành cho mình tình yêu thương cao đẹp nhất. Nhưng không, từ khi hòa nhập với xã hội và nhất là từ khi chập chững bước vào môi trường học tập, tôi mới biết trong cuộc đời này, những người đồng hành cùng tôi trong suốt một quãng đời không chỉ có cha mẹ, mà còn có những người thầy, người cô.


Phải, thầy cô đã dìu dắt tôi từ những năm đầu tiên của cuộc đời đi học. Thầy cô đã chắp cánh ước mơ, hoài bão tươi đẹp về tương lai, đã cho tôi những giấc mơ về sự thành đạt, về công danh, sự nghiệp và cả niềm tin mãnh liệt vào cuộc sống. Phải chăng những điều hay lẽ phải, những nét đẹp trong tâm hồn của mỗi con người đều được khơi nguồn từ tay những người hướng đạo. Vâng, họ đã dành một phần cuộc đời mình để trau chuốt, dẫn dắt người học sinh từng bước đi trên con đường còn bao chông gai phía trước. Đã có ai đó nói rằng: “Nghề giáo như nghề chèo đò, phải đưa những con đò đến được bờ bên kia.’’ Thật đúng như vậy. Để làm tròn sứ mệnh cao cả của mình, “người đưa đò’’ phải cố gắng giữ làm sao cho đò được vững chắc. Mà có ai biết được rằng, trong suốt chặng đường ấy, họ phải vượt qua bao nhiêu gian nan vất vả. Phải, “người đưa đò” phải dùng hết sức lực của bản thân để chống chọi những khi có “mưa to”, “gió lớn”. Rồi khi đã đưa được khách qua sông, “ người đưa đò” lại quay về bến bên kia để tiếp tục thực hiện sứ mệnh cao cả ấy. Và cứ thế, cứ thế, những người thầy đã dành cả cuộc đời để dạy dỗ cho tất cả những đứa con thân yêu của họ, không quản khó khăn, mệt mỏi. Cho dù phải thức khuya để miệt mài soạn giáo án, cho dù ngày qua ngày họ chỉ mãi lặp đi lặp lại những công thức, những bài giảng hàng nghìn, hàng vạn lần nhưng họ vẫn không buồn chán, bởi vì trong trái tim họ chỉ có duy nhất một khát khao – uốn nắn, dạy dỗ lớp trẻ hôm nay thành người.



Thầy cô không chỉ hi sinh công sức và thời gian của mình mà còn dành trọn cả tình yêu thương và sự bảo bọc cho những đứa trẻ non nớt vẫn còn bỡ ngỡ trước cái xã hội rộng lớn này. Những đứa trẻ ấy ngơ ngác nhìn ra cuộc đời với sự dẫn dắt và tình yêu thương của thầy, của cô. Vâng, thầy cô đã truyền cho tôi niềm tin và nghị lực để tôi có đủ sức mạnh và lòng tin, chạm lấy những ước mơ, khát vọng và biến chúng thành hiện thực. Thầy cô đã tận tụy, đã dồn tất cả công sức vào bài giảng, làm chúng thêm sinh động để dễ dàng ăn sâu vào tâm trí của từng học sinh. Nếu như không có lòng yêu thương dành cho học sinh của mình, thì liệu họ có tận tình, hi sinh nhiều như vậy được không? Phải, công việc hằng ngày của những người thầy, người cô xuất phát từ trái tim yêu thương của người cha, người mẹ dành cho chính đứa con ruột thịt của mình. Tình yêu ấy luôn cháy bỏng trong tim mỗi người thầy, người cô, sẵn sàng sưởi ấm những sinh linh bé nhỏ vẫn còn chập chững bước đi trên đường đời.


Bánh xe thời gian cứ quay lặng lẽ, chúng tôi dần trưởng thành sau mỗi bài học, sau những buổi đứng lớp của các thầy các cô. Nhớ lắm tà áo dài thướt tha của cô, dáng đi nghiêm trang mà thân thiện của thầy. Nhớ lắm những bài học làm người, những tri thức khoa học mà mấy năm qua tôi được học nằm lòng. Một năm qua đi, chúng tôi lại phải chào tạm biệt những người thầy, người cô để bước tiếp sang lớp mới, học thêm những bài học mới. Lòng chúng tôi lại bồi hồi khi nhìn thấy hình bóng thân yêu của những người thầy người cô mà xưa kia đã giảng dạy chúng tôi bằng một tấm lòng tận tụy. Và mỗi năm cứ đến ngày 20/11, toàn thể học sinh trên khắp đất nước Việt Nam lại nhiệt liệt chào mừng ngày Nhà Giáo Việt Nam. Những nỗi vất vả, nhọc nhằn của những người làm nghề giáo, giờ đây được đền đáp bằng những bó hoa, những lời chúc vô cùng ý nghĩa của chính người học trò mà xưa kia mình đã dạy dỗ, bảo ban. Trên khuôn mặt của họ lúc bấy giờ rạng rỡ một nụ cười. Vâng, họ hạnh phúc, hạnh phúc không phải vì được đền đáp mà hạnh phúc vì được gặp lại những đứa con thân yêu mà họ đã coi như một phần của cuộc đời mình.


Cuộc sống có biết bao biến đổi nhưng nào đâu làm phai mờ đi tình cảm của người thầy người cô dành cho học dành cho học sinh thân yêu. Tình cảm ấy thiêng liêng, cao quý biết nhường nào. Tình yêu thương ấy đã sưởi ấm tâm hồn của biết bao người học sinh trong suốt cả cuộc đời đi học. Nếu một mai tôi không còn là một đứa trẻ, nếu một mai tôi rời khỏi sự ủ ấp của gia đình và nhà trường để tiếp tục bước đi và thử thách mình trên quãng đường còn lại, thì tôi sẽ không quên đâu! Không bao giờ quên công ơn sâu nặng và tình cảm bao la của thầy cô dành cho tất cả học sinh của mình - những đứa con mà họ coi như máu thịt, như một phần của cuộc đời.

Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
5.0/5 (1 đánh giá)
thumb up 0
thumb down
0 bình luận
Bình luận

Nếu bạn muốn hỏi bài tập

Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút

Ảnh ads

CÂU HỎI LIÊN QUAN

FQA.vn Nền tảng kết nối cộng đồng hỗ trợ giải bài tập học sinh trong khối K12. Sản phẩm được phát triển bởi CÔNG TY TNHH CÔNG NGHỆ GIA ĐÌNH (FTECH CO., LTD)
Điện thoại: 1900636019 Email: info@fqa.vn
Location Địa chỉ: Số 21 Ngõ Giếng, Phố Đông Các, Phường Ô Chợ Dừa, Quận Đống Đa, Thành phố Hà Nội, Việt Nam.
Tải ứng dụng FQA
Người chịu trách nhiệm quản lý nội dung: Nguyễn Tuấn Quang Giấy phép thiết lập MXH số 07/GP-BTTTT do Bộ Thông tin và Truyền thông cấp ngày 05/01/2024
Copyright © 2023 fqa.vn All Rights Reserved