01/12/2023
Làm sao để có câu trả lời hay nhất?
Hảo Hảo
16/10/2024
Câu 1( 2,0 điểm): Em hãy viết đoạn văn (khoảng 200 chữ) ghi lại cảm xúc của em về đoạn thơ sau:
Hình dáng me tôi chửa xoá mờ
Hãy còn mường tượng lúc vào ra:
Nét cười đen nhánh sau tay áo
Trong ánh trưa hè trước giậu thưa.
01/12/2023
01/12/2023
Bài thơ Tóc của mẹ tôi của nhà thơ Phan Thị Thanh Nhàn với ngôn từ dung dị, thể hiện rõ tấm chân tình của người con. Giống như bao người mẹ khác, vào cuối những ngày lao động vất vả, “mẹ tôi” tắm táp và gội đầu cho được thảnh thơi. Mẹ đâu được như khá nhiều phụ nữ chốn thị thành đến cửa hàng gội đầu, cắt tóc làm đẹp. Mẹ tự gội đầu rồi đứng hong gió. Từ “hong” dùng rất đắt, chỉ động tác đón gió chỗ thoáng cho tóc mau khô, nhất là kết hợp với động tác “quay quay”, nghĩa là đưa mái tóc ướt xoay thành nhiều vòng tròn để bụi nước bay đi cho khô nhanh hơn nữa. Việc này mẹ vẫn làm thường xuyên bởi “mái tóc là vóc con người” cần được chăm sóc. Sự bạc đi của mái tóc đã in dấu những vất vả lo nghĩ của mẹ bao tháng ngày qua. Người con xúc động vì suốt một đời mẹ tần tảo, lo cho con từ cái ăn, cái mặc cho tới giấc ngủ. Bao nhiêu sợi tóc mẹ bạc là bấy nhiêu tình thương yêu mẹ dành cho chồng, cho con. Đáng chú ý là đến tận hôm nay, chủ thể trữ tình mới chợt nhận ra mái tóc mẹ xõa đã có nhiều “sợi bạc chen cùng sợi đen”. Đúng là chỉ khi lớn lên ở mức nhất định, người con mới thấu hiểu và thương mẹ nhiều hơn. Vì để cho con có cơm ăn, áo mặc, được học hành bằng chúng bạn, mẹ phải đổ bao mồ hôi, nước mắt. Nhớ lại mấy năm trước, tóc mẹ bạc còn ít, người con còn nhổ tóc sâu – những sợi bạc vừa mới mọc một đoạn ngắn hay những sợi mới bạc một phần chân tóc - cho mẹ đỡ ngứa đầu. Mấy câu thơ dưới đây chan chứa những kỷ niệm đẹp giữa mẹ và con gái: “Tóc sâu của mẹ, tôi tìm/ Ngón tay lần giữa ấm mềm yêu thương”. Lời thơ gây ấn tượng nhờ nghệ thuật đảo từ và hình ảnh thắm thiết tình ruột thịt: Ngón tay lần giữa ấm mềm yêu thương. Biết bao nhiêu tình cảm thương yêu mẹ con được kết tinh trong câu thơ này. Đúng như tục ngữ xưa từng nói:“Mẹ với con như lon với vại”, tâm đầu ý hợp làm sao. Giờ đây, con đã hiểu được mẹ bạc tóc vì ai và do đâu. Tình con thương mẹ càng được nhân lên nhờ nghệ thuật so sánh đắt giá “Bao nhiêu sợi bạc màu sương/ Bấy nhiêu lần mẹ lo buồn vì tôi”. Cách ngắt nhịp lẻ 3/5 thật sáng tạo trong khi thơ lục bát truyền thống ngắt nhịp chẵn càng nhấn mạnh thêm sự ân hận ở người con đã từng làm mẹ buồn lòng không ít. Vì gắn bó với mẹ, người con trong bài thơ càng nhận thức đầy đủ và sâu sắc: là phụ nữ, ai cũng muốn có mái tóc xanh, tóc khỏe và lo buồn khi tóc bạc, tóc rụng cho dù biết đó là quy luật của đời người. Bài thơ kết thúc bằng hai câu có phần bất ngờ: “Con ngoan rồi đấy mẹ ơi/ Ước gì tóc mẹ bạc rồi lại xanh”. Niềm ước ao của chủ thể trữ tình thật chân thành, giản dị nhưng vô cùng ý nghĩa bởi người con không cầu mong gì cho mình mà tất cả điều tốt đẹp mong có được đều dành cho mẹ. Người mẹ sẽ rất hạnh phúc khi con mình biết nhận ra những sai lầm và quyết tâm sửa chữa.
Nhật Cường
21/03/2024
Chưa sd ngôi kể thứ nhất "tôi" để làm bài mong bạn sửa lại
24/03/2024
giải ba chuyên văn:33
Bài thơ "Tóc của mẹ tôi" không chỉ đơn thuần là một tác phẩm văn chương, mà còn là một tấm gương tinh thần, là một bài học sâu sắc về tình mẹ con và giá trị của tình thương gia đình. Tôi cảm nhận được rằng trong từng câu thơ, tác giả muốn truyền đạt thông điệp về sự quý trọng, biết ơn và tri ân đối với người mẹ của mình.
Mái tóc của mẹ, không chỉ là một phần của nhan sắc, mà còn là biểu tượng của thời gian, của những năm tháng dày dạn kinh nghiệm và sự hy sinh vô điều kiện. Sự mềm mại của mái tóc, sự chăm sóc từng sợi tóc của mẹ, tất cả đều là biểu hiện của tình thương và lo lắng không ngừng nghỉ của người mẹ.
Đọc bài thơ này, tôi không chỉ nhớ về những khoảnh khắc ấm áp bên mẹ mà còn nhận ra giá trị của những giây phút đó. Đó là những kỷ niệm vô giá, là những điều giản dị nhưng chứa đựng nhiều ý nghĩa sâu xa về tình thương và sự hy sinh.
Cuối cùng, bài thơ kết thúc bằng một lời chúc phúc, là lời nguyện cầu cho mẹ có thể sống hạnh phúc và bình yên. Đó cũng là lời tri ân cuối cùng từ con yêu thương dành cho người mẹ, là lời hứa của sự trưởng thành và lòng biết ơn vô hạn dành cho người đã sinh thành, nuôi dưỡng và yêu thương mình từ khi mới sinh ra.
Trước hết, khi đọc bài thơ "Tóc của mẹ tôi" của Phan Thị Thanh Nhàn, tôi không thể không bị hấp dẫn bởi sự mộc mạc, chân thành và đầy cảm xúc của từng dòng thơ. Từng từ ngữ, từng hình ảnh, đều chứa đựng một cảm xúc sâu lắng và một ý nghĩa vô cùng đặc biệt về tình mẹ con.
Ngay từ những dòng đầu tiên, bức tranh về mái tóc của người mẹ hiện lên trong tâm trí tôi, một mái tóc hồng hào buổi chiều, những sợi tóc dài xoã phơi phới sau lưng, và những sợi bạc nhẹ nhàng chen lẫn giữa những sợi tóc đen, tất cả như một biểu tượng của thời gian, của cuộc sống, và của tình mẹ con vô điều kiện.
Đọc qua từng câu thơ, tôi cảm nhận được sự ấm áp và ý nghĩa sâu xa của tình mẹ con. Những khoảnh khắc bên mẹ, những lời dặn dò, những vòng tay ân cần, tất cả đều hiện lên trong trí tưởng tượng của tôi, làm cho trái tim tôi rung động và bừng nở.
Và khi đọc dòng cuối cùng của bài thơ, "Con ngoan rồi đấy mẹ ơi. Ước gì tóc mẹ bạc rồi lại xanh", tôi không thể không bị xúc động đến rơi nước mắt. Đó không chỉ là lời chúc phúc, mà còn là lời tri ân sâu sắc từ con yêu thương dành cho người mẹ của mình, là mong ước cho mẹ có thể sống hạnh phúc và bình an, và là lời ca ngợi cho tình mẹ con không bao giờ phai mờ.
Trong bài thơ "Tóc của mẹ tôi" của Phan Thị Thanh Nhàn, từng câu chữ, từng dòng thơ đều là một hồi tưởng về tình mẹ con, về những khoảnh khắc đẹp đẽ và ý nghĩa trong cuộc sống. Khi đọc bài thơ này, tôi không chỉ cảm nhận được sự ấm áp, mà còn đắm chìm trong những cảm xúc sâu lắng và ý nghĩa tinh tế mà tác giả muốn gửi đến độc giả.
Mỗi từ ngữ, mỗi hình ảnh trong bài thơ đều mang đậm tình cảm, từ mái tóc hồng hào buổi chiều quay quay bụi nước bay theo gió đồng đến những sợi tóc dài mềm mại sau lưng, với những sợi bạc bắt đầu xuất hiện, tất cả đều thể hiện sự trưởng thành và biến đổi của cuộc sống, cũng như sự quan tâm, chăm sóc của người mẹ dành cho con.
Đọc qua từng dòng thơ, tôi nhớ về những kỷ niệm đẹp đẽ bên mẹ, những lời dặn dò, những nụ cười và những vòng tay ấm áp của mẹ. Từng câu thơ như là một lời tri ân, một lời cảm ơn sâu sắc từ con người viết đến người mẹ yêu thương của mình.
Và khi đọc dòng cuối cùng của bài thơ, "Con ngoan rồi đấy mẹ ơi. Ước gì tóc mẹ bạc rồi lại xanh", tôi không thể không cảm thấy xúc động. Đó là lời chúc phúc cuối cùng, là lời mong muốn cho mẹ có thể trải qua cuộc sống bằng niềm vui và hạnh phúc, và là lời tri ân cuối cùng từ con yêu thương dành cho mẹ.
Bài thơ "Tóc của mẹ tôi" của Phan Thị Thanh Nhàn là một tác phẩm nhỏ bé nhưng lại chứa đựng nhiều tình cảm sâu lắng và ý nghĩa sâu xa về tình mẹ con. Đọc những dòng thơ đầy tâm hồn này, tôi không thể không cảm thấy xúc động và đầy ấm áp.
Hình ảnh của mẹ, với mái tóc hồng hào buổi chiều, quay quay bụi nước bay theo gió đồng, đã được tác giả mô tả một cách tinh tế và chân thực. Sự mềm mại của mái tóc dài sau lưng, với những sợi bạc xen lẫn giữa những sợi tóc đen, không chỉ là biểu tượng của thời gian trôi qua mà còn là biểu hiện của sự chăm sóc, hy sinh và tình mẹ con không ngừng nghỉ.
Đọc bài thơ, tôi nhớ về những khoảnh khắc đầy ý nghĩa bên mẹ, những lúc mẹ dành cho tôi những lời dặn dò, những nụ cười nhẹ nhàng và những vòng tay ấm áp. Từng dòng thơ như là một lời thổ lộ, một lời tri ân sâu sắc từ con người viết đến người mẹ yêu thương của mình.
Và khi đọc dòng cuối cùng của bài thơ, "Con ngoan rồi đấy mẹ ơi. Ước gì tóc mẹ bạc rồi lại xanh", tôi không thể nhịn được nước mắt. Đó là lời chúc phúc, là lời muốn thời gian quay trở lại để mẹ có thể trẻ lại, và là lời muốn dành cho mẹ một cuộc sống hạnh phúc và bình yên.
Hòa Trần
13/12/2024
viết đoạn văn bạn ơi
01/12/2023
Bài thơ "Tóc của mẹ tôi" của Phan Thị Thanh Nhàn đã khiến tôi cảm động và nhớ về mẹ của mình. Những dòng thơ ngắn gợi lên hình ảnh mẹ tôi hong tóc buổi chiều, quay quay bụi nước bay theo gió đồng. Tóc dài của mẹ xoã sau lưng, với bao nhiêu sợi bạc chen lẫn giữa sợi đen, tạo nên một vẻ đẹp đặc biệt.
Tôi không thể nhịn được lòng mình, muốn chạm vào tóc sâu của mẹ, để ngón tay cảm nhận sự ẩm mềm và yêu thương. Bao nhiêu sợi bạc màu sương, bấy nhiêu lần mẹ lo buồn vì tôi. Nhưng tôi muốn nói với mẹ rằng, con đã trưởng thành và ngoan ngoãn rồi đấy mẹ ơi.
Tôi ước gì tóc của mẹ sẽ bạc đi, nhưng lại trở lại màu xanh như xưa. Đó là ước mơ của tôi, mong rằng mẹ luôn khỏe mạnh và hạnh phúc. Bài thơ này đã khiến tôi nhớ về tình yêu và sự hy sinh của mẹ, và tôi cảm thấy biết ơn vì có một người mẹ thật đặc biệt trong cuộc đời của mình.
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN
26/12/2024
Top thành viên trả lời