viết một đoạn văn ( khoảng 400 chữ) kể lại một trải nghiệm của bản thân ( ko chép mạng )

thumb up 0
thumb down
Trả lời câu hỏi của Ng Ngoc Quynh Huongw

Làm sao để có câu trả lời hay nhất?

  • Luôn có GIẢI THÍCH các bước giải
  • Không copy câu trả lời của Timi
  • Không sao chép trên mạng
  • Không spam câu trả lời để nhận điểm
  • Spam sẽ bị khóa tài khoản
CÂU TRẢ LỜI
avatar
Timi

01/12/2023

Trợ lý học tập AI - Câu trả lời này chỉ mang tính tham khảo
Trong cuộc sống, chúng ta luôn trải qua những trải nghiệm đáng nhớ và ý nghĩa. Một trong những trải nghiệm mà tôi muốn kể lại là chuyến đi du lịch đến vùng quê của gia đình. Vào một ngày đẹp trời, gia đình tôi quyết định tổ chức một chuyến đi khám phá vùng quê. Chúng tôi cùng nhau lên đường, đi qua những con đường nhỏ xinh, ngắm nhìn những cánh đồng xanh tươi và những ngôi nhà cổ truyền đầy màu sắc. Cảm giác yên bình và thanh thản tràn đầy trong lòng tôi. Đến nơi, chúng tôi được đón tiếp nồng hậu bởi những người dân địa phương. Họ rất thân thiện và hiếu khách, luôn sẵn lòng chia sẻ những câu chuyện và kinh nghiệm sống của mình. Tôi đã được nghe nhiều câu chuyện thú vị về lịch sử và văn hóa của vùng quê này. Trong suốt chuyến đi, tôi đã có cơ hội tham gia vào các hoạt động nông nghiệp truyền thống. Tôi đã được hướng dẫn cách trồng cây, chăm sóc vườn rau và thu hoạch các loại trái cây. Cảm giác đắm mình trong công việc nông nghiệp và tận hưởng những trái cây tươi ngon do chính tay mình trồng là không thể tả được. Ngoài ra, chúng tôi còn tham gia vào các hoạt động văn hóa truyền thống của vùng quê. Tôi đã được học cách làm bánh xèo, nấu canh chua và thậm chí làm đèn lồng. Những hoạt động này không chỉ giúp tôi hiểu rõ hơn về văn hóa dân tộc mà còn tạo ra những kỷ niệm đáng nhớ trong lòng tôi. Chuyến đi du lịch đến vùng quê đã mang lại cho tôi nhiều trải nghiệm thú vị và ý nghĩa. Tôi đã được khám phá những vẻ đẹp tự nhiên và trải nghiệm cuộc sống của người dân nơi đây. Đây là một trải nghiệm mà tôi sẽ luôn ghi nhớ và trân trọng trong cuộc sống của mình. Tôi hi vọng rằng mọi người cũng có cơ hội trải nghiệm những điều tuyệt vời như tôi đã trải qua. Hãy khám phá và tận hưởng những trải nghiệm mới, bởi đó là cách để chúng ta trưởng thành và phát triển.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
1.0/5 (1 đánh giá)
thumb up 0
thumb down
0 bình luận
Bình luận
avatar
level icon
haidangpham

01/12/2023

Câu trả lời uy tín

Thời gian cứ trôi theo năm tháng, những kỷ niệm buồn bay đi những ký ức đẹp lại ùa về trong tâm trí em. Trong số những kỉ niệm đẹp ấy, về chuyến đi về quê thăm ông bà vào dịp hè năm ngoái là một kỉ niệm đồng thời là một trải nghiệm vô cùng đáng nhớ đối với em. Quê em ở ơi tận Ninh Bình nên ba mẹ em phải chuẩn bị từ rất sớm. Người thì đặt vé máy bay, người thì soạn đồ đạc, người thì mua quà bánh. Ôi ! sao trước khi về quê thật nhiều việc thế này ! Tới hôm ấy,  đúng bống giờ sáng, em cùng ba mẹ lên chuyến máy bay đầu tiên, em rất háo hức và chờ đợi nên tối hôm qua em chẳng ngủ được. Trên máy bay, em nhìn ra cửa sổ, khung cảnh hiện ra trước mắt em là một thành phố lung linh như cung điện lớn, hiện đại. Những bóng đèn đường đã sáng rực lên như những ngôi sao sáng lấp lánh dưới mặt đất. Các chị mây mắt thì lim dim, hình như đã chìm vào giấc ngủ, chẳng ai di chuyển đi đâu cả. Những tòa nhà cao tầng trọc trời mở đèn sáng lấp lánh, chạy những dòng chữ đầy màu sắc để quảng cáo cho những thương hiệu lớn. Chao ôi! Thành phố vào buổi tối thật đẹp làm sao ! Sau một tiếng rưỡi thì chuyến bay hạ cánh. Xuống sân bay ba mẹ bắt xe taxi để về làng. Xe chạy rất nhanh, hai bên đườngem thấy thì có những hàng cây xanh thấm đang chạy lùi, những cô chim ri đang hót líu lo trên bầu trời. Những cánh đồng rộng mênh mông cùng với lúa đã chín ngả sang màu vằng ươm như mọt tấm thảm màu vằng che khuất những ngọn cỏ. Vừa về đến đầu làng, thì em đã thấy ông bà, anh chị, cô gì, … chờ sẵn. Mọi người gặp nhau rất mừng, ba mẹ mang đồ vào nhà, đưa quà biếu ông bà, sau đó em trốn chạy nhanh ra ngoài chơi. Con đường làng vẫn như ngày xưa, vẫn gồ ghề, vẫn cũ kĩ. Bây giờ chỉ mới năm rưỡi sáng, trời vẫn còn đầy sương em có cảm giác se se lạnh nên em đi vòng vòng để ôn lại kỉ niệm ngày xưa. Đi trên cây cầu, em nhớ lại năm ấy, cùng các bạn tắm sống, bắt cá. Nhớ đến nỗi mà rõ chi tiết bạn Hà nhà cô Lam bị đuối nước mà thằng Hoàng vớt lên được. Đi tới khu bãi đất trống, em nhớ lại ngày xưa, cùng các bạn chạy đi thả diều. Bạn Thắng chạy cho diều bay lên thì vấp cục đã thé nhào lộn chúng bạn Nam rồi xô nhau cả lũ tẽ nhào xuống đất. Phải thật, em đi đến đâu thì những kỉ niệm lại đi theo đó. Thật vui ghê. Mới đi có xíu mà trời đã sáng lên. Bóng tối đã bị ánh sáng đẩy lùi, phô ra vẻ đẹp của buổi sớm. Khi những tia sáng đã bắt đầu chiếu, xua tan những hạt sương làm trời trở nên ấm áp hơn. Hôm nay, ngày mười tám tháng bảy, em đi qua nhà của các bạn rủ đi chơi. Ai cũng gặp em cũng thốt lên một câu: “Linh ! mày về rồi hả ? Không nói tao trước tao chuẩn bị quà cho mày !” em nói với các bạn là “ Về với nhau chơi vui được rồi, cần gì quà cáp” Nói xong thì cùng các bạn đi chơi. Đi tới gốc cây ở cuối làng, các bạn thi nhau chơi leo cây. Ai leo cây nhanh và cao nhất sẽ thắng. Em cũng leo cây luôn vì thàng Huy ở kế nhà bà em chê em là: “con gái, thua xa con trai nhiều, chẳng làm được gì, leo cây cũng không biết, hahaha” Lúc ấy em cũng tức lắm nên cũng bày đặt leo cây. Em leo cây sắp thắng mà thằng Huy cố tình đẩy em xuống. Em bị té nhào xuống đất. Nhưng chỉ bị trậc khớp xương nhẹ thôi vì độ cao khá gần, nhưng em cũng đau lắm! Mọi người đều tụt xuống, chỉ có Huy là ngồi ở trên cây thôi. Cái Nhi và Minh đỡ em dậy, thằng Nam và Trí đi báo người lớn, thằng Huy chỉ biết đứng đó cười mỉa, nói này nói nọ bọn con gái. Em được đưa về nhà và khám bệnh thì không có gì nhiêm trọng. Vẫn đi đứng chạy nhảy bình thường nên mấy bạn lại rủ em đi chơi thả diều ở bãi đất trống sáng nay em đi ngang qua. Em đang thả diều thì có dáng ai nhìn rất quen thuộc đang ở dưới nước kêu “cứu tôi với, có ai không, mau cứu tôi với” giọng nói ấy rất run sợ, lập bập không rõ lắm ! Nhưng tôi đoán ra được đó là ai nên đã kêu thằng An, Hiếu với Nam đi kêu mọi người, nói Trí kêu mấy bác nông dân gần đó ! Kêu Minh và Hoa đi lấy đồ sơ cứu. Còn mình, Nhi và Hoàng đi cứu bạn dưới sông. Em và Hoàng nhảy xuống sông đưa bạn lên bờ. Nhưng nước chảy xiết quá nên chỉ kéo bạn vào được mép sông, cho bạn nắm cái thành sông nhưng đưa bạn lên bờ khôn được. Vừa lúc đó An, Hiếu ,Nam, Trí quay lại cùng với mọi người vớt cả ba lên. Minh và Hoa đem bộ đồ sơ cứu và khăn lau cho mọi người. Khi các bạn đã an toàn thì mọi người ra về. Chúng em ở lại, Huy là người bị té xuống sông nên nói cảm ơn với tất cả mọi người và xin lỗi em vì đã khinh thường em và mấy bạn con gái. Em tha lỗi cho bạn và cả bọn cùng đi chơi chọi trâu. Đã gần tới buổi tối, các bạn chia tay nhau rồi về nhà. Em vừa đi vừa cười vì hôm nay đã chơi rất nhiều và giúp được một người bạn đã từng khinh thường mình. Về tới nhà em, mẹ và bà cùng nhau nấu cơm. Bà chỉ cho em cách nấu những món ăn quen thuộc, đặt trưng ở Ninh bình là cá kho gáo, bún mọc,...  Trong lúc ăn cơm, em kể chuyện cho mọi người nghe tất cả câu chuyện sáng nay. Ba mẹ nghe xong thì rất lo lắng, tức giận vì giám trốn đi chơi. Định mắng em một trận mà bà lại cản rồi nói “vậy mới là nít quỷ chứ, cứ nhốt nó trong nhà, không cho đi đây đi đó thì làm sao mà nó khôn được !” bạ mẹ và em cũng cười. Cả ngày hôm nay tuy em rất mệt những cũng rất vui vì nó đã cho em một bài học quý giá là: “ hãy tôn trọng những thời gian đang sống bên người thân, những trải nghiệm vui của mình. Đừng nên lãng phí nó mà vứt đi, hãy giữ nó trong tâm trí của bạn.” Chuyến đi này đối với em thật lý thú và ý nghĩa. Em được trải nghiệm những việc làm, những trò chơi mà trên thành phố không thể làm được. Qua chuyến đi này em tự nhủ sẽ cố gắng học thật giỏi để sau này có thể trở về góp phần xây dựng quê hương ngày càng phát triển, giàu có.

Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
0/5 (0 đánh giá)
thumb up 0
thumb down
0 bình luận
Bình luận

Tôi là một đứa trẻ ham chơi nên đã từng gây ra nhiều lỗi lầm. Câu chuyện xảy ra khi tôi còn học lớp 5, nhưng là một trải nghiệm mà bây giờ tôi vẫn còn nhớ mãi.

Vì là con trai nên tôi rất mê chơi game. Hôm đó là buổi tối thứ năm. Tôi đang ngồi học bài nhưng lại suy nghĩ về trận đấu lúc chiều. Càng nghĩ, tôi càng cảm thấy không phục vì đã thua Hoàng - cậu bạn cùng lớp mới chơi game chưa được bao lâu nhưng đã đánh thắng mình. Bởi vậy, tôi quyết tâm phải luyện tập thêm để phục thù. Nghĩ vậy, tôi liền thu dọn sách vở rồi xuống nhà. Thấy mẹ đang ở trong bếp, tôi nói với mẹ:

– Mẹ ơi, con có bài tập khó quá không làm được. Con mang sang nhà Tuấn nhờ bạn giải giúp nhé?

Mẹ đồng ý và dặn tôi về sớm vì bố sắp đi làm về. Tôi chỉ vâng dạ cho có rồi nhảy lên xe đạp đi luôn. Nhưng tôi không sang nhà Tuấn mà đến quán điện tử gần trường. Ngồi vào bàn, tôi cảm thấy phấn chấn lạ lùng, mải chơi đến quên cả thời gian. Bỗng có một bàn tay đập vào vai tôi:

– Muộn quá rồi, về cho bác còn đóng cửa!

Bác chủ nhà nhắc nhở rồi chỉ tay lên đồng hồ. Mười một giờ ba mươi phút. Tôi nhanh chóng trả tiền cho bác chủ quán rồi dắt xe ra về. Vừa đạp xe, tôi vừa nghĩ sẽ giải thích cho bố mẹ như thế nào. Chắc chắn bố mẹ sẽ rất tức giận. Bỗng nhiên tôi nghe thấy tiếng xe máy quen thuộc đang tới gần, một giọng nói nghiêm nghị vang lên:

– Đức, con đã đi đâu mà giờ mới về nhà?

Hai đầu gối bủn rủn, tôi đứng như trời trồng, miệng lắp bắp:

– Bố… bố… đi tìm con ạ?

– Đúng vậy! Mẹ nói là con đến nhà Tuấn nhờ bạn giảng bài, nhưng bố sang nhà bạn thì không thấy con ở đó nên đã đi tìm.

– Con… con…

– Thôi, muộn rồi, mau về nhà đi con!

Tôi đi bên cạnh bố mà lòng cảm thấy thật có lỗi. Khi bước vào nhà, tôi thấy mẹ vẫn đang ngồi chờ ở phòng khách. Tôi chỉ biết im lặng chờ đợi những câu mắng của bố. Nhưng không, tôi chỉ nghe thấy mẹ hỏi:

– Đức, con đi đâu mà giờ này mới về? Đã ăn cơm chưa?

Khi nghe mẹ nói vậy, tôi òa khóc. Tôi liền xin lỗi bố mẹ, rồi thành thật kể lại mọi chuyện. Bố liền nói với tôi:

– Tuổi trẻ thường hiếu thắng, thích hơn thua với bạn bè. Đó không phải là điều gì sai trái. Nhưng việc con nói dối mẹ để đi chơi là điều không đúng. Việc chơi game, bố mẹ không phản đối nhưng nếu con chơi quá nhiều sẽ không tốt cho sức khỏe, hay việc học tập. Bố mong con ý thức được điều đó.

Tôi nhìn bố, ánh mắt nghiêm nghị của bố nhìn tôi. Tôi đã nhận ra sai làm của mình. Tôi liền hứa với bố mẹ sẽ không tái phạm cũng như cố gắng học hành chăm chỉ hơn. Cũng nhờ có trải nghiệm này, mà tôi nhận ra tình yêu thương lớn lao mà bố mẹ dành cho mình.

Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
0/5 (0 đánh giá)
thumb up 0
thumb down
0 bình luận
Bình luận

Nếu bạn muốn hỏi bài tập

Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút

Ảnh ads

CÂU HỎI LIÊN QUAN

FQA.vn Nền tảng kết nối cộng đồng hỗ trợ giải bài tập học sinh trong khối K12. Sản phẩm được phát triển bởi CÔNG TY TNHH CÔNG NGHỆ GIA ĐÌNH (FTECH CO., LTD)
Điện thoại: 1900636019 Email: info@fqa.vn
Location Địa chỉ: Số 21 Ngõ Giếng, Phố Đông Các, Phường Ô Chợ Dừa, Quận Đống Đa, Thành phố Hà Nội, Việt Nam.
Tải ứng dụng FQA
Người chịu trách nhiệm quản lý nội dung: Nguyễn Tuấn Quang Giấy phép thiết lập MXH số 07/GP-BTTTT do Bộ Thông tin và Truyền thông cấp ngày 05/01/2024
Copyright © 2023 fqa.vn All Rights Reserved