
08/12/2023
08/12/2023
Suốt thời thơ ấu và cả khi lớn lên, lúc nào tôi cũng ghét mẹ tôi. Lý do chính có lẽ vì mẹ tôi chỉ có một con mắt. Mẹ đã khiến tôi trở thành đầu đề để bạn bè trong lớp chế giễu, châm chọc.
Mẹ tôi làm nghề nấu ăn để nuôi tôi ăn học. Một lần bà đến trường để kiếm tôi làm tôi phát ngượng. Sao bà lại có thể làm như thế với tôi? Tôi lơ bà đi, ném cho bà một cái nhìn đầy căm ghét rồi chạy biến. Ngày hôm sau, một trong những đứa bạn học trong lớp la lên: “Ê, tao thấy rồi. Mẹ mày chỉ có một mắt!”.
Tôi xấu hổ chỉ muốn chôn mình xuống đất. Tôi chỉ muốn bà biến mất khỏi cuộc đời tôi. Ngày hôm đó đi học về tôi nói thẳng với bà: “Mẹ chỉ muốn biến con thành trò cười!”.
Mẹ tôi không nói gì. Còn tôi, tôi chẳng để ý gì đến những lời nói đó, vì lúc ấy lòng tôi tràn đầy giận dữ. Tôi chẳng để ý gì đến cảm xúc của mẹ. Tôi chỉ muốn thoát ra khỏi nhà, không còn liên hệ gì với mẹ tôi. Nhiều ngày sau đó tôi vẫn giận dỗi và không thèm nói chuyện với bà.
Một ngày kia, bác tôi lên thăm tôi và mẹ. Nghe câu chuyện tôi kể và thấy tôi giận hờn mẹ, bác tôi giận lắm. Bác quát :
- Con có biết vì sao mẹ còn chỉ còn một mắt không? Mẹ không muốn cho con biết vì mẹ không muốn con cảm thấy ăn năn nhưng hôm nay bác phải nói để con hiểu. Con biết không, hồi con còn nhỏ xíu, con bị tai nạn và hỏng mất một bên mắt. Mẹ con không thể ngồi yên nhìn con lớn lên mà chỉ có một mắt, nên mẹ con đã cho con con mắt của mẹ con. Mẹ con đã bán tất cả những gì mẹ có để bác sĩ có thể thay mắt cho con, nhưng giờ con lại quay ra trách móc mẹ mình. Con hãy đi xin lỗi mẹ ngay!
Tôi cảm thấy bàng hoàng và sửng sốt sau những lời bác nói. Tôu đứng chôn chân tại chỗ, nước mắt ứa ra. Tôi lao vào bếp ôm chầm lấy mẹ nghẹn ngào:
- Mẹ! mẹ…con xin lỗi…con xin lỗi….vì con mà mẹ mất đi một bên mắt, vậy mà con còn trách cứ mẹ, con sai rồi….con sai rồi….
Mẹ tôi hơi sửng sốt vì hành động của tôi và giây lát bà nhận ra cơ sự, bà mỉm cười dịu dàng và ôm tôi vào lòng như hồi còn bé:
- Con yêu, mẹ chưa bao giừo trách cứ con về điều đó và cũng chưa bao giờ hối hận về bên mắt mẹ đã dành cho con. Mẹ rất hãnh diện vì con đã nên người, và mẹ kiêu hãnh vì những gì mẹ đã làm được cho con. Mai kia mẹ mong rằng con sẽ dùng cả mắt của mẹ để nhìn ra thế giới rộng lớn ngoài kia thay cả phần mẹ.
Những lời nói của mẹ khiến tôi càng nghẹn ngào và nức nở. Tôi khóc vì ân hận vì những gì tôi làm với mẹ, khóc vì cảm động và tự hào về tình yêu của mẹ, khóc vì biết ơn vì ông trời đã cho tôi một người mẹ thật tuyệt vời . Mỗi chúng ta đừng bao giừo làm tổn thương mẹ cũng như hãy luôn biết trân trọng và yêu thương mẹ của mình hơn nhé vì mẹ luôn là người hi sinh cho ta vô điều kiện.
08/12/2023
Một lần mắc lỗi với người thân khiến em ân hận
Đó là một ngày đẹp trời, ánh nắng mặt trời len lỏi qua cửa sổ, tạo ra những ánh sáng và bóng râm trên sàn nhà. Tôi và chị gái, Mai, đã lên kế hoạch đi picnic cùng nhau. Đó là một dịp hiếm hoi để chúng tôi có thời gian bên nhau, xa rời những căng thẳng của cuộc sống hàng ngày.
Trong suốt buổi picnic, chúng tôi đã tận hưởng những khoảnh khắc vui vẻ và trò chuyện thân mật. Tuy nhiên, vào lúc trưa, tôi đã mắc phải một sai lầm lớn. Chúng tôi đã tranh cãi về một chủ đề nhỏ, nhưng tôi đã không kiềm chế được cảm xúc và nói những lời độc địa và tổn thương đến chị.
Ngay sau đó, tôi đã nhận ra sự sai lầm của mình. Trái tim tôi đau đớn và hối hận tràn đầy. Tôi nhận ra rằng tôi đã làm tổn thương người thân yêu nhất của mình chỉ vì một cuộc tranh luận vô nghĩa. Tôi cảm thấy hối tiếc vì đã không kiểm soát được cảm xúc và lời nói của mình.
Trong những giây phút hối hận đó, tôi đã ngồi xuống và viết một lá thư xin lỗi chân thành. Tôi viết về sự hối tiếc sâu sắc và sự đau đớn trong lòng mà tôi gây ra cho chị. Tôi cũng thể hiện sự nhận thức về sai lầm của mình và quyết tâm học từ kinh nghiệm này để trở thành một người tốt hơn.
Khi chị đọc lá thư của tôi, tôi có thể nhìn thấy sự xúc động trong đôi mắt của chị. Chị ôm tôi và tha thứ cho tôi. Đó là một khoảnh khắc ý nghĩa, khi sự tha thứ và tình yêu gia đình vượt qua mọi lỗi lầm.
Từ lỗi lầm đó, tôi rút ra bài học quý giá. Tôi nhận thấy rằng việc kiểm soát cảm xúc và lời nói là điều cực kỳ quan trọng. Một lời nói sai lầm có thể gây tổn thương không thể khắc phục được. Tôi đã học được rằng sự kiên nhẫn, sự lắng nghe và sự tôn trọng là những yếu tố quan trọng trong mối quan hệ gia đình.
Từ đó, tôi đã thay đổi cách tiếp xúc và giao tiếp với người thân yêu của mình. Tôi học cách kiềm chế cảm xúc, lắng nghe và trân trọng ý kiến của người khác. Tôi biết rằng việc xây dựng và duy trì mối quan hệ gia đình là một quá trình liên tục và đòi hỏi sự
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN
13/12/2025
Top thành viên trả lời