09/12/2023
09/12/2023
Nghệ thuật nhân hoá vô cùng độc đáo, Xuân Quỳnh đã tinh tế khi khắc họa nỗi nhớ của sóng đối với bờ “Con sóng dưới lòng sâu – Con sóng trên mặt nước – Ôi con sóng nhớ bờ – Ngày đêm không ngủ được”, “dưới lòng sâu” rồi lại “trên mặt nước”, từ nỗi nhớ không thể nhìn thấy cho đến nỗi nhớ thấy rõ mồn một, Xuân Quỳnh đã rất thành công về việc thể hiện nỗi nhớ của sóng, nỗi nhớ ấy rất mãnh liệt và lâu dài tồn tại cả ngày lẫn đêm. Từ nỗi nhớ của sóng đối với bờ, Xuân Quỳnh liên hệ đến nỗi nhớ em dành cho anh, nỗi nhớ ấy cũng không kém phần mãnh liệt so với nỗi nhớ của sóng. Nỗi nhớ của em tồn tại trong ý thức, xen lẫn cả vào tiềm thức. Có ai đó đã nói rằng nhớ chính là nhắc nhở mình đang yêu. Phải có yêu thì mới có nhớ, có yêu sâu đậm thì mới nhớ mãnh liệt. Một lần nữa, ta không thể phủ nhận nét đẹp tâm hồn người phụ nữ trong tình yêu.
09/12/2023
Trong khổ thơ trên, nỗi nhớ được miêu tả thông qua hình ảnh của con sóng. Nỗi nhớ trong khổ thơ này có một sự mạnh mẽ và sâu sắc, được so sánh với con sóng dưới lòng sâu và con sóng trên mặt nước.
Hình ảnh "con sóng nhớ bờ" cho thấy một sự khao khát mạnh mẽ của người viết, như là một cảm xúc không thể chối từ. Nó tạo ra một hình ảnh mà người ta không thể ngủ được trong suốt ngày đêm. Điều này cho thấy rằng nỗi nhớ đã chiếm lĩnh tâm trí và tâm hồn của người viết, gây ra sự khó chịu và không thể tách rời.
Nhìn chung, khổ thơ này diễn tả một trạng thái tình cảm mạnh mẽ của nỗi nhớ, khiến người viết không thể ngủ được và luôn khao khát được gần gũi với điều gì đó hoặc ai đó đã bị mất. Nó thể hiện sự tương phản giữa sự yếu đuối và sức mạnh của tình cảm, và tạo ra một cảm giác sâu lắng và đau đớn.
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN
Top thành viên trả lời