31/01/2024
31/01/2024
Tình mẹ bao la rộng lớn chẳng gì sánh được. Chính vậy mà mẹ trở thành mạch nguồn cảm xúc cho biết bao thi sĩ, là cảm hứng dệt nên biết bao bài thơ, bài văn lay động tận trái tim bạn đọc. Để cảm ơn và báo đáp công lao trời biển của mẹ, nhà thơ Trương Minh Nhật đã sáng tác bài “Gánh mẹ”.
Nhà thơ Trương Minh Nhật đã thật sự thành công khi sử dụng biện pháp điệp từ “cho con gánh” lặp lại năm lần trong toàn bộ bài thơ. Việc khéo léo dung biện pháp nghệ thuật ấy chắc hẳn là có dụng ý, và lí do để có câu nói đó là vì “mẹ đã cả đời gánh con”. “Gánh” là mang hay vác một vật nặng bằng cách mắc vào hai đầu một cái đòn đặt lên vai. Trong bài thơ, từ “gánh” được hiểu theo nghĩa chuyển chính là sự lam lũ, tảo tần của người mẹ trong hành trinh mưu sinh, nuôi con khôn lớn “tảo tần gánh con", “gánh à ơi", “gánh cả tháng dài", “gánh qua năm ròng những ngày đắng cay”, … Mẹ không chỉ tần tảo thức khuya dậy sớm làm lụng nuôi con, không chỉ là ngọn núi vững chắc cho con dựa vào, không chỉ là những câu hát ru đưa con vào giấc ngủ say mà mẹ đã vì con mà hy sinh rất nhiều. Đặc biệt bạn đọc ấn tượng với cách dùng từ của nhà thơ, mặc dù “mẹ” không phải là danh từ riêng nhưng luôn được viết hoa dù đứng ở đầu, giữa hay cuối. Qua đó ta thấy được sự trân trọng, biết ơn đối với mẹ của nhà thơ.
Cho con gánh cả tháng dài
Gánh qua năm rộng những ngày đắng cay
Cho con gánh cả đôi vai
Thân cò lặn lội sớm mai thân gầy"
Năm cặp câu thơ với điệp cấu trúc “cho con gánh" đã thể hiện được tấm chân tình, công ơn muốn báo đáp mẹ của người con. Quả thật, nhà thơ Trương Minh Nhật là một đứa con có hiếu, bởi ông đã hiểu hết công lao của mẹ, muốn báo đáp cho mẹ thật nhiều. Nhưng có lẽ:
"Mẹ ơi sóng biển dạt dào
Con sao gánh hết công lao một đời"
Công ơn mẹ nặng như núi, nhiều như sóng biển dạt dào không bao giờ vơi cạn. Công ơn mẹ nuôi dưỡng sinh thành cho con biết đi, tập nói, dạy con cách viết, nuôi con thành người,… nặng quá con không thể gánh hết dù là cả cuộc đời. Thế mới thấm thía nửa cuộc đời mẹ đã không thể sống cho bản thân mình mà chỉ sống vì con cái, vì hạnh phúc của con.
"Để con gánh... Mẹ đừng can
Sợ khi Mẹ mất... muộn màng gánh ai?
…
Mẹ già... lá sắp xa cây
Lỡ đâu Mẹ mất... tội này gánh sao"
Dẫu biết quy luật tuần hoàn của cuộc sống là “sống – chết" nhưng thật khó để chịu được nỗi đau mất mẹ. Người con muốn báo đáp công ơn nên muốn mẹ “đừng can”. Có lẽ anh sợ rằng ngày nào đó, mẹ không còn nữa, anh không thể báo đáp công ơn dưỡng dục của mẹ. Đoạn thơ này làm tôi nhớ đến câu chuyện “Hoa hồng tặng mẹ" kể về một cô bé đứng trước cửa tiệm hoa nhưng do dự mãi không vào, thế rồi, một lúc sau có người đàn ông cũng đến tiệm đó mua hoa tặng mẹ đã giúp cô bé mua hoa và đưa cô đến tặng mẹ. Nhưng người đàn ông không ngờ là cô bé đưa anh ta đến một ngôi mộ vừa mới đắp. Cô bé đã đưa hoa đến đặt bên phần mộ của mẹ và cảm ơn anh. Hành động của cô bé đã lay động trái tim anh, bởi lâu nay, đến ngày lễ thì anh chỉ gửi hoa về cho mẹ bằng đường bưu điện, sau đó anh lập tức lái xe về nhà tặng hoa cho mẹ. Qua câu chuyện “Hoa hồng tặng mẹ" và đoạn thơ trên đều mang đến thông điệp nhắn nhủ tới tất cả mọi người “Hãy yêu thương, dành thời gian bên cha mẹ khi còn có thể, để rồi không phải hối hận mà thốt lên hai từ "giá như”.
Bài thơ “Gánh Mẹ” thật sự ý nghĩa và xúc động với tất cả độc giả. Sau tác phẩm, nhà thơ muốn bạn đọc quan tâm cha mẹ nhiều hơn, dành thời gian để trò chuyện cùng gia đình, báo hiếu cha mẹ một cách tử tế, để sau này không phải hối tiếc.
31/01/2024
Nói về Mẹ, không có từ ngữ nào có thể tả được hết vẻ đẹp và sự hy sinh, tình cảm yêu thương của mẹ giành cho các con của mình. Đã có biết bao bài thơ, bài văn viết về mẹ, nói lên những sự hy sinh cao cả của tình mẫu tử nhưng có rất ít bài nói về sự báo đáp của con với mẹ. “Gánh mẹ” của Trương Minh Nhật là một bài thơ thay vì quá đề cao công lao của mẹ thì đã hướng người đọc vào việc báo đáp công ơn của mẹ.
Điệp từ “Cho con gánh” đã lặp lại năm lần trong toàn bộ bài thơ. Lý do có câu nói đó là vì Mẹ đã cả đời gánh con. Không chỉ tần tảo nuôi con khôn lớn, không chỉ là ngọn núi vững chắc cho con dựa vào, không chỉ là những câu hát ru đưa con vào yên bình, Mẹ đã hy sinh vì con rất nhiều. Mẹ không phải là một danh từ riêng nhưng luôn được viết hoa một cách trang trọng dù đứng đầu câu, giữa câu hay cuối câu.
Cả đời mẹ đã tảo tần gánh con
……………
Đường đời sương gió mịt mù
Vì con hạnh phúc chẳng từ gian nan
………….
Thân cò lặn lội sớm mai thân gầy
<iframe class="ql-video ql-align-center" frameborder="0" allowfullscreen="true"></iframe>Những câu thơ tuy với từ ngữ đơn giản nhưng đã miêu tả được những công lao to lớn của mẹ. Cả cuộc đời mẹ chỉ có con là trọng tâm. Mẹ gánh con cả cuộc đời, bất chấp gian nan, sương gió cuộc đời, lặn lội sớm mai. Người xưa thường nói “Một mẹ có thể nuôi được mười con nhưng mười con chưa chắc đã nuôi được một mẹ” quả đúng như vậy. Dù có sống hơn mẹ nửa đời người nhưng con cái chưa chắc đã báo hiếu hết được công lao cho mẹ.
Cho con gánh Mẹ một lần
Cả đời mẹ đã tảo tần gánh con
Cho con gánh Mẹ đầu non
Cả lòng Mẹ đã sắt son biển trời
Ngày xưa Mẹ gánh à ơi
Cho con gánh lại những lời Mẹ ru
……………
Cho con gánh cả tháng dài
Gánh qua năm rộng những ngày đắng cay
Cho con gánh cả đôi vai
Thân cò lặn lội sớm mai thân gầy
<iframe class="ql-video ql-align-center" frameborder="0" allowfullscreen="true"></iframe>Năm cặp câu thơ với điệp cấu trúc “Cho con gánh” đã thể hiện được hết công ơn muốn báo đáp mẹ của con. Tuy nhiên:
Mẹ ơi sóng biển dạt dào
Con sao gánh hết công lao một đời.
Công ơn của mẹ nặng như núi, nhiều như song biển dạt dào không bao giờ hết. Công ơn nuôi dưỡng sinh thành của mẹ nặng quá con không thể gánh hết nổi dù là cả cuộc đời. Thế mới thấy nửa cuộc đời mẹ đã không thể sống cho bản thân mình mà chỉ sống vì con cái, vì hạnh phúc của con.
Để con gánh… Mẹ đừng can
Sợ khi Mẹ mất… muộn màng gánh ai?
……………
Mẹ già… lá sắp xa cây
Lỡ đâu Mẹ mất… tội này gánh sao
<iframe class="ql-video ql-align-center" frameborder="0" allowfullscreen="true"></iframe>Dù biết là quy luật cuộc sống nhưng mấy ai chịu được nỗi đau mất mẹ. Muốn báo đáp công ơn mẹ nhưng sợ mẹ can, sợ mẹ không sống được đến lúc mình có thể báo hiếu, sợ không báo hiếu kịp và vẫn sợ nhất là mất mẹ.
Công ơn của cha mẹ như núi cao biển rộng. Bài thơ “Gánh mẹ” chính là một thông điệp mà tác giả muốn gửi đến tất cả mọi người, những người còn mẹ. Hãy tranh thủ khoảng thời gian này, báo hiếu cha mẹ một cách tử tế để sau này hối hận cũng không kịp.
<iframe class="ql-video" frameborder="0" allowfullscreen="true"></iframe>31/01/2024
Dưới ánh bình minh, cảnh sắc vùng quê hiện lên như một bức tranh sống động, thể hiện sự yên bình và hòa mình với thiên nhiên. Cánh đồng lúa xanh mướt trải dài bất tận, những hàng nương ngô bắt đầu nhú lên cùng với những đám mây trắng bồng bềnh trên bầu trời xanh thẳm.
Nơi đây, cuộc sống diễn ra đơn sơ và gian dị, nhưng đầy ý nghĩa và ấm áp. Mỗi buổi sáng, người dân bắt đầu ngày mới với những công việc thường nhật trên cánh đồng, những chiếc gánh nặng được đeo lên vai, và hình ảnh các gia đình ngồi quanh bữa cơm, chia sẻ niềm vui và nỗi buồn.
Đặc biệt, trong trái tim của người dân vùng quê luôn hiện hữu tình thân, tình đoàn kết và lòng hiếu thảo. Cha mẹ dạy dỗ con cái, truyền đạt những giá trị truyền thống từ đời này sang đời khác. Con lại, với tấm lòng biết ơn và sự quan tâm vô điều kiện, luôn sẵn lòng chăm sóc và gánh vác trách nhiệm gia đình.
Tuy cuộc sống ở vùng quê có thể gian khổ và vất vả, nhưng đó cũng là nơi sinh ra và nuôi dưỡng những trái tim ấm áp và tinh thần mạnh mẽ. Dưới ánh nắng vàng ấm áp, hình ảnh của vùng quê Việt Nam luôn hiện hữu như một bức tranh thiên nhiên tươi đẹp và yên bình, góp phần làm nên vẻ đẹp riêng biệt và đặc sắc của đất nước.
31/01/2024
Nói về Mẹ, không có từ ngữ nào có thể tả được hết vẻ đẹp và sự hy sinh, tình cảm yêu thương của mẹ giành cho các con của mình. Đã có biết bao bài thơ, bài văn viết về mẹ, nói lên những sự hy sinh cao cả của tình mẫu tử nhưng có rất ít bài nói về sự báo đáp của con với mẹ. “Gánh mẹ” của Trương Minh Nhật là một bài thơ thay vì quá đề cao công lao của mẹ thì đã hướng người đọc vào việc báo đáp công ơn của mẹ.
Điệp từ “Cho con gánh” đã lặp lại năm lần trong toàn bộ bài thơ. Lý do có câu nói đó là vì Mẹ đã cả đời gánh con. Không chỉ tần tảo nuôi con khôn lớn, không chỉ là ngọn núi vững chắc cho con dựa vào, không chỉ là những câu hát ru đưa con vào yên bình, Mẹ đã hy sinh vì con rất nhiều. Mẹ không phải là một danh từ riêng nhưng luôn được viết hoa một cách trang trọng dù đứng đầu câu, giữa câu hay cuối câu.
Cả đời mẹ đã tảo tần gánh con
……………
Đường đời sương gió mịt mù
Vì con hạnh phúc chẳng từ gian nan
………….
Thân cò lặn lội sớm mai thân gầy
Những câu thơ tuy với từ ngữ đơn giản nhưng đã miêu tả được những công lao to lớn của mẹ. Cả cuộc đời mẹ chỉ có con là trọng tâm. Mẹ gánh con cả cuộc đời, bất chấp gian nan, sương gió cuộc đời, lặn lội sớm mai. Người xưa thường nói “Một mẹ có thể nuôi được mười con nhưng mười con chưa chắc đã nuôi được một mẹ” quả đúng như vậy. Dù có sống hơn mẹ nửa đời người nhưng con cái chưa chắc đã báo hiếu hết được công lao cho mẹ
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN
Top thành viên trả lời