21/02/2024
21/02/2024
21/02/2024
Câu thơ “Khi tỉnh rượu, lúc tàn canh” đã mở ra thời gian ban đêm, khi những cuộc vui đã tàn, đó là thời điểm hiếm hoi Kiều được sống là chính mình, đối diện với chính mình cùng bao nỗi niềm, suy tư, trăn trở. Trong chính khoảnh khắc ít ỏi ấy, Kiều “giật mình” bởi sự bàng hoàng, thảng thốt trước thực tại cuộc sống của mình. Để rồi, sau cái giật mình ấy chính là nỗi thương mình, xót xa cho chính bản thân mình và nỗi thương mình, sự xót xa ấy của Kiều xét đến cùng chính là sự tự ý thức về nhân cách của Thúy Kiều. Trong nỗi niềm xót xa, sự cô đơn đến tột cùng ấy, Thúy Kiều đã đi tìm nguyên nhân để lí giải chúng. Nghệ thuật đối đã được tác giả sử dụng thành công thông qua việc sử dụng hàng loạt các hình ảnh đối lập nhau, giữa một bên là “phong gấm rủ là” gợi những tháng ngày quá khứ êm đềm, hạnh phúc với một bên là những hình ảnh “tan tác”, “hoa giữa đường”, “dày gió dạn sương”, “bướm chán ong chường” để gợi lên hiện tại phũ phàng, bị chà đạp, vùi dập. Thể hiện sự đối lập giữa quá khứ với hiện tại, tác giả Nguyễn Du đã tô đậm cuộc sống cùng tâm trạng ê chề, nhục nhã, chán chường của Thúy Kiều trong hoàn cảnh đầy trớ trêu. Thêm vào đó, với việc sử dụng hàng loạt từ để hỏi “khi sao”, “giờ sao”, “mặt sao”, “thân sao” đã tạo nên giọng điệu chất vấn, Thúy Kiều như đang tự hỏi, tự dằn vặt chính bản thân mình. Trong nỗi niềm chua xót, đầy giày vò ấy, Thúy kiều đã nhận thức rõ sự đối lập đau xót và chua chát giữa ta và người.
21/02/2024
Đoạn trích trên là một phần trong bài thơ "Truyện Kiều" của tác giả Nguyễn Du, một tác phẩm văn học nổi tiếng của văn học Việt Nam. Đoạn này tập trung vào việc mô tả tâm trạng của nhân vật chính là Kiều khi đối diện với sự biến đổi của cuộc đời và tình cảm bên trong. Trong đoạn này, Nguyễn Du đã sử dụng các hình ảnh tượng trưng mạnh mẽ để diễn đạt sự thăng trầm của tâm hồn nhân vật. Sự đối chiếu giữa "tỉnh rượu" và "tàn canh", giữa cảm giác thương xót bản thân và sự trống rỗng của cuộc đời khi "sao phong gấm rủ là" làm cho độc giả cảm nhận được sự trăn trở và phiền muộn trong lòng nhân vật. Bằng cách mô tả các hình ảnh như "hoa giữa đường", "bướm chán, ong chường", tác giả đã tạo nên một không gian tâm trạng u ám, nhưng cũng đầy hấp dẫn. Sự phản ánh của tác giả về sự thoái trào của cuộc đời, sự thất vọng trong tình yêu và sự bất an của nhân vật được thể hiện qua những hình ảnh sinh động và sâu sắc. Từ ngữ được Nguyễn Du sử dụng cũng rất chính xác và giàu ý nghĩa. Ví dụ, "Mặt sao dày gió dạn sương" tạo ra hình ảnh về sự tối tăm và u ám của cuộc sống, trong khi "mưa Sở, mây Tần" biểu hiện sự buồn bã và cô đơn. Như vậy, qua đoạn trích này, Nguyễn Du đã thành công trong việc tạo ra một bức tranh tâm trạng sâu sắc và phức tạp, cũng như làm nổi bật được tình hình thăng trầm và đau khổ của nhân vật chính trong câu chuyện. Đồng thời, cách sử dụng ngôn từ và hình ảnh tạo nên một tác phẩm nghệ thuật với giá trị văn học cao.
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN
Top thành viên trả lời