27/02/2024
27/02/2024
27/02/2024
Một buổi chiều hè, Cánh Cam cùng mẹ đi dạo mát. Bất thình lình, từng tảng mây đen kéo đến che kín mặt trời, không gian một màu xám xịt.
Gió thổi dữ dội cuốn tung mọi thứ. Cánh Cam bay chới với cùng cát bụi. Cơn gió lốc qua đi, Cánh Cam thấy mình đang ở . giữa đám cỏ dại đầy gai góc. Nó ngơ ngác nhìn quanh khỏng thấy mẹ đâu cả. Cánh Cam đã hiểu ra rằng mình đã lạc mẹ, vì bị gió cuốn đen khu vuờn hoang vắng, xung quanh chỉ có lũ ve sầu đang kêu rỉ rả. Cánh Cam sợ hãi vô cùng, nó lang thang đi tìm mẹ, chiều tối đã buông xuống, sương-trắng đã treo trên đầu ngọn cỏ nhưng Cánh Cam vẫn chưa tìm thấy mẹ. Thật tội nghiệp! Nó gọi mẹ đến khản đặc cả giọng. Vừa gọi vừa khóc thảm thiết, hai hàng nước mắt tuôn rơi. Hay tin Cánh Cam bị lạc, Cào Cào, Bọ Dừa, Xén Tóc đều ngưng làm việc. Họ không thế tiếp tục công việc giã gạo, nấu cơm, cắt áo của mình mà vội vã đi tìm đứa bé bị lạc mẹ. Khu vườn hoang vắng lúc này như lay động. Tiếng gọi vang vọng trong bụi cây, khe đá. Ai cũng kêu to:
- Cánh Cam ơi! về nhà thôi! Trời tối rồi đấy. Đừng đi quá xa nữa nhé!
Cuối cùng mọi người cũng tìm thấy Cánh Cam đang lả đi vì đói và mệt dưới gốc cây. Ai cũng muốn đón đứa bé về nhà mình nhưng Cánh Cam không chịu, nó quyết đi tìm mẹ. Cũng lúc đó, Cánh Cam mẹ đang hót hãi đi tìm con thì nghe tiếng gọi nên liền chạy đến. Gặp được con, Cánh Cam mẹ mừng lăm. Hai mẹ con ôm chầm lấy nhau mà không nói nên lời. Mọi người đều vui mừng vì Cánh Cam đã tìm thấy mẹ.
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN
30/08/2025
Top thành viên trả lời