05/04/2024
05/04/2024
Có ý kiến cho rằng: "Người đọc văn giống như soi gương,vừa thấy cảnh sắc xung quanh,vừa thấy gương mặt mình." Điều đó có nghĩa là khi đọc văn chương, người đọc không chỉ hiểu được câu chuyện, tình tiết và nhân vật trong đó mà còn phản ánh lại bản thân mình thông qua việc suy ngẫm và tìm hiểu sâu hơn về bản thân. Ta hãy đi vào tìm hiểu ý kiến này thông qua câu chuyện “Cho và nhận”.
Trong truyện ngắn "Cho và Nhận", chàng trai bị lạc giữa sa mạc đã phải đối diện với quyết định khó khăn: uống nước trong bình để tự cứu sống hay rót nước vào máy bơm để có nguồn nước dồi dào cho tương lai. Tuy ban đầu anh ta rót nước vào rồi tiếp tục nhấn mạnh cái cần máy bơm nhưng chẳng có gì xảy ra cả nhưng anh vẫn kiên trì với lựa chọn của mình. Quyết định của anh chàng này không chỉ sự tự cứu sống cá nhân mà anh viết lại dòng chữ danh cho những người sau, qua đó thể hiện lòng nhân ái và sẵn lòng chia sẻ giúp đỡ người khác của anh chàng.
Từ việc anh chàng quyết định rót hết nước vào máy bơm để có nguồn nước trong lành cho tương lai, ta có thể thấy được sự hy sinh và lòng nhân ái của con người. Đó thể hiện chúng ta sẵn sàng cho đi thì sẽ nhận lại được quả ngọt. Đồng thời, việc anh chàng để lại nước trong bình cho người khác cũng là hành động biểu hiện tinh thần chia sẻ và lời khuyên "Bạn cần phải cho trước khi bạn có thể nhận" là thể hiện sự tin tưởng vào việc nếu ta cho đi thì sẽ nhận lại được trái ngọt. Trong cuộc sống cũng vậy. Nếu ta sẵn sàng cho đi thì và cùng nhau đặt mục tiêu vào những giá trị tốt đẹp, cuộc sống sẽ trở nên giàu sắc thái và ý nghĩa hơn.
Thôn qua câu chuyện "Cho và Nhận", ta có thể hiểu rõ hơn ý kiến "Người đọc văn giống như soi gương" - khi đọc văn chương không chỉ là hiểu câu chuyện mà còn là tự suy ngẫm, tìm ra giá trị cuộc sống và lòng nhân ái trong từng tác phẩm.
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN
Top thành viên trả lời