10/04/2024
10/04/2024
10/04/2024
Trong Vết chim trời, mở đầu với một buổi trưa ám ảnh bởi tiếng khóc của bà nội. Tiếng khóc của quá khứ đã chìm sâu vào vô thức như xé lòng người, khơi gợi nỗi đau của vết thương chiến tranh tưởng đã lành kín miệng sao vẫn cứ nhức nhói lòng người: “Sao bây bắn chết Út Hơn của má?”. Đó không là hội chứng sau chiến tranh mà là ký ức đau thương bất chợt ùa về trong tâm trí của người bà lú lẫn để người cha cả đời sống trong nỗi lo âu thấp thỏm, nỗi mặc cảm cháy lòng bởi một quá khứ xa xôi nào đó mà hai anh em ở hai đầu chiến tuyến, và kẻ thất bại trở về, còn người em trong đoàn quân chiến thắng đã nằm lại mãi mãi. Vết chim trời là nỗi đau của con người với số phận riêng tư để không biết đến bao giờ hai đứa trẻ, hai anh em chú bác xích lại gần nhau như những ngày ấu thơ thân ái: “Và tôi cứ chờ đợi mãi…”. Sự chờ đợi với dấu ba chấm đằng đẵng mù khơi, biết đến bao giờ?
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN
Top thành viên trả lời