15/04/2024
15/04/2024
Khi nhắc đến loại hình văn học hiện thực tại nước Pháp vào những năm của thế kỷ XIV thì không thể không nhắc đến nhà văn Guy Đơ Mô - pa - xăng. Ông được mệnh danh là nhà văn đại tài của nên văn học nước Pháp với một khối lượng tác phẩm khổng lồ mà ông đã để lại cho đời. Mỗi tác phẩm là một câu chuyện, là một phương thức để ông có thể truyền tải tinh thần nhân văn, nhân đạo, truyền tải sự đồng cảm của mình với số phận của những nhân vật có hoàn cảnh khó khăn.
Một trong những truyện ngắn vô cùng hay và nổi tiếng của nhà văn Mô - pa - xăng đó chính là truyện ngắn " Bố của Xi - mông". Câu chuyện khai thác về một em bé tên là Xi - mông có hoàn cảnh vô cùng éo le là từ bé đã không có bố, bé được sinh ra bởi một mối nhân duyên lầm lỡ của một người đàn ông đã có gia đình và một thiếu nữ nhẹ dạ cả tin.
Thời điểm xây dựng lên hình ảnh của nhân vật cậu bé Xi - mông là thời điểm giai đoạn phong kiến cổ đại đang lên cao tại Pháp. Do đó, đối với những trường những người phụ nữ chưa kết hôn mà đã mang thai thì đứa trẻ trong trường hợp này sẽ là con hoang, không có cha, và đây bị xem như là một điều vô cùng xấu. Những người trong hoàn cảnh như thế (bao gồm cả mẹ cả con) đều sẽ bị coi thường, bắt nạt, miệt thị, cô lập.
Tác phẩm kể về cậu bé tên Xi - mông và mẹ của bé là một cô gái đẹp nhất làm nhưng lại một lần trao tình yêu cho nhầm người nên hoàn cảnh vô cùng đáng thương. Mẹ của Xi - mông tên là Blăng. Chị Blăng thường phải làm rất nhiều công việc để có thể nuôi dưỡng và cho Xi - mông đi học. Chị Blăng luôn nghĩ khi đi học, Xi - mông sẽ được vui chơi với những bạn cùng lứa tuổi, trường học sẽ là nơi để Xi - mông có thể sống đúng với lứa tuổi hồn nhiên của mình, và em sẽ không phải chịu đựng những lời khinh miệt của những người xung quanh nữa. Bởi từ khi sinh ra đến khi lớn lên, Xi - mông chỉ được lủi thủi ở nhà với mẹ, cậu và mẹ luôn phải chịu đựng sự lạnh lẽo, cô đơn của người đời. Từ khi sinh ra, Xi - mông đã không có bố nên cậu chưa bao giờ cảm nhận được tình yêu, sự quan tâm của bố dù chỉ một lần.
Khi lên tám tuổi, Xi - mông đi học tại trường nhưng đáng buồn thay, trường học lại nơi khiến cho em bị tổng thương nhiều hơn. Đặc biệt là khi em thường xuyên bị một nhóm bạn thô lỗ, không hiểu chuyện đánh đập, sử dụng lời nói khinh miệt, sỉ nhục em là đồ không có bố. Những câu nói không suy nghĩ của những cậu bạn đó không khác gì một mũi tên xuyên thẳng vào trái tim cô đơn, lạnh giá của Xi - mông tội nghiệp. Không chỉ dùng lời nói, đám bạn học còn xé rách áo của Xi - mông và đánh đuổi em. Nếu như Xi - mông chống trả lại thì đám bạn sẽ còn hành hạ em nhiều hơn nữa vì em dám chống cự lại những trò đùa điên rồ đó, Xi - mông của chúng ta thật đáng thương biết bao khi cậu bé đã thiếu đi tình thương của người bố rồi mà cậu còn phải chịu những nỗi đau về thể xác lẫn tinh thần. Một đứa trẻ tám tuổi bị chính các bạn cùng lớp xua đuổi đánh đập, đã khiến cho cậu cảm thấy cuộc đời rơi vào đường cùng, hoàn toàn bế tắc. Vì thế, Xi - mông tìm đến sự giải thoát là cái chết. Em đã khóc, khóc rất nhiều, nước mắt em rơi xuống cổ, xuống áo của em ướt đẫm.
Em đã tới một bãi cỏ xanh tuyệt đẹp, bên cạnh đó là một dòng sông, một khung cảnh thiên nhiên tươi sáng nhưng con người trong khung cảnh này thì vô cùng đau đớn. Vì thế, Xi - mông không hề quan tâm đến môi trường xung quang, trong em bây giờ chỉ còn sự ám ảnh của cái chết. Em phải chết vì cái chết sẽ sung sướng hơn là sự sống khi em luôn chịu những lời rèm pha, những sự ghẻ lạnh, xa lánh.
Trên dòng xông xanh thơ mộng có những chú ếch xanh đang tắm những ánh nắng vàng tươi tắn, chan hòa. Cảnh vật như một liều thuốc, đã xoa dịu đi sự cô đơn nơi em, thế nhưng Xi - mông vẫn rất buồn vì mình không có bố. Đây chính là điều tuyệt vọng nhất của cuộc đời vì đây chính là nguyên do của tất cả. Xi - mông đã nhìn lên trời cao và ước, em ước trời cao sẽ ban cho em một người bố. Và trong giây phút đó, một việc vô cùng kỳ diệu đã xảy ra.
Người thợ rèn với ngoại hình cao lớn, nhân hậu, tên là Phi - líp đã tới an ủi và vỗ về nỗi đau của Xi - mông. Bác Phi - líp xuất hiện như điều ước của Xi - mông đang dần thành hiện thực. Sau khi trò chuyện, bác đã biết được nguyên nhân em tìm đến cái chết là do không có bố. Và bác thợ rèn Phi - líp đã đồng ý với lời đề nghị của Xi - mông về việc trở thành bố của cậu.
"Xi-mông ngây thơ hỏi chú thợ rèn “Chú có muốn làm bố cháu không?”Chú thợ rèn nhấc bổng Xi-mông lên trời và thơm và má em một cái thật hiền hậu ấm áp tình yêu thương rồi trả lời “Có chứ, chú có muốn” ".
Tại giây phút diệu kỳ ấy, tất thảy những bất hạnh của Xi - mông như tan biến, cậu đang tận hưởng sự hạnh phúc khi có một người cha và được cảm nhận sự ấm áp của tình cha mà từ bé đến giờ cậu chưa từng được biết. Xi - mông tự hào lắm, thế nên cậu đã nói với đám bạn hay bắt nạt mình rằng mình đã có bố, bố mình tên là Phi - líp. Một câu nói chất chứa sự hạnh phúc, niềm tự hào, sự hãnh diện của một đứa trẻ luôn khao khát tình yêu của bố.
Như vậy, khi đọc truyện "Bố của Xi - mông", chúng ta đều sẽ bị xúc động bởi những tình tiết vô cùng giản dị và chân thực. Nhà văn Mô - pa - xăng đã vô cùng thành công khi khắc họa lên một xã hội hiện thực vô cùng bất công với những định kiến cổ hủ tại giai đoạn thế kỷ XIV nước Pháp. Đồng thời, câu chuyện cũng truyền tải thông điệp: Một gia đình hạnh phúc nên được xây dựng đủ cả bố và mẹ để trẻ em có thể được sống trong tình thương đủ đầy và sự hạnh phúc trọn vẹn.
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN
Top thành viên trả lời