27/04/2024
27/04/2024
27/04/2024
Những tác phẩm viết về một thời đạn bom luôn là nguồn cảm hứng bất tận của nhiều nhà văn, nhà thơ. Vì vậy, khi viết về những tác phẩm này, "Những ngôi sao xa xôi" là điển hình và có rất nhiều tác phẩm khác cùng đề tài.
Khi nói đến sở thích ngắm mình trong gương của Phương Định, chúng ta có thể liên hệ đến nhân vật Chiến trong tác phẩm “Những đứa con trong gia đình” của nhà văn Nguyễn Thi. Nếu Phương Đinh thích soi gương thì chị Chiến khi ra trận cũng không quên mang theo một chiếc gương. Mạnh mẽ, dũng cảm nhưng những cô gái cũng vô cùng nữ tính.
Khi nói đến thái độ sẵn sàng chấp nhận cái chết của những cô gái, ta có thể liên hệ đến những vần thơ của Thanh Thảo trong “Khúc bảy”:
“Chúng tôi đã đi không tiếc đời mình
Nhưng tuổi hai mươi làm sao không tiếc
Nhưng ai cũng tiếc tuổi hai mươi
Thì còn chi Tổ quốc”
Trong văn học chống Mỹ, các nhà văn thường ít chú ý đến việc khai thác tâm lí nhân vật, nhân vật chủ yếu được xây dựng bằng những hành động anh hùng. Cô Nguyệt của Nguyễn Minh Châu, “mảnh trăng” tiêu biểu, tập trung đầy đủ đến mức lí tưởng vẻ đẹp của người phụ nữ thanh niên xung phong Trường Sơn nhưng lại thiếu hẳn chiều sâu tâm lí. Với “Những ngôi sao xa xôi”, Lê Minh Khuê đã tập trung chú ý đến việc thể hiện tâm lí nhân vật bên cạnh việc miêu tả những hành động anh hùng của họ.
“Có biết bao người con gái, con trai
Trong bốn ngàn lớp người giống ta lứa tuổi
Họ đã sống và chết
Giản dị và bình tâm
Không ai nhớ mặt đặt tên
Nhưng họ đã làm ra Đất Nước”.
(“Đất nước” – Nguyễn Khoa Điềm)
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN
10 giờ trước
31/08/2025
Top thành viên trả lời