17/07/2024
17/07/2024
17/07/2024
Bài thơ gợi lên một cuộc trò chuyện âm thầm giữa cha và con. Giọng thơ điềm tĩnh cùng nhịp điệu suy tư chậm rãi cho ta hình dung về dáng vẻ thâm trầm, từng trải của người cha khi nghĩ về hành trình của đời sống.
Ý nghĩ về con mở ra bằng hình ảnh trong sáng, mộng mơ. Nhưng, ngay sau đó, những khắc khoải cứ dồn dập ùa về, mang theo lo âu của cha về hành trình kiếm tìm sự sống. Hành trình ấy thật gian nan, có khi phải đánh đổi bằng cái chết.
Những dụ ngôn về quy luật của tồn tại mang lại chiều sâu triết lý cho bài thơ. Con tập đi và hình ảnh ông lão chống gậy ra vườn; con tập nói và giọng thều thào bà lão nhà bên phản chiếu quy luật nhân sinh không thể nào tránh khỏi. Trong ánh mắt như trời xanh yên ả, chắc là con chưa nghĩ tới.
Thế giới này bất trắc. Hạnh phúc và khổ đau chẳng bao giờ tách rời, thậm chí nó gắn bó trong từng hơi thở. Viết cho con đọng lại là lời dặn dò cho nhịp máu sẽ sinh sôi không bao giờ lạc lõng với nỗi khổ đau của kiếp người. Bài thơ viết cho con nhưng thực chất là một cuộc đối thoại của thế hệ, của những nhịp sống trong dòng chảy bất tận và bất trắc của thời gian.
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN
07/06/2025
07/06/2025
Top thành viên trả lời