07/08/2024

07/08/2024
07/08/2024
Thu Bồn - thi sĩ tài hoa, sôi động - là một trong những nhà thơ mở đầu cho thể loại trường ca và cũng là đại diện tiêu biểu trong sự nghiệp đấu tranh giải phóng đất nước. Ông là một chiến sĩ văn nghệ sĩ với những áng thơ, văn đầy chất đời, chất hùng ca. Huế luôn là mảnh vườn ươm mầm, nguồn thi ca của các thi sĩ, bởi vậy khi đến với huế không một thi nhân nào là không để lại một tác phẩm cho mảnh đất thơ mộng này. Thu Bồn cũng vậy, ông đã viết nên bài thơ “Tạm biệt Huế” để trả ơn cho mảnh đất khơi gợi nguồn cảm hứng sáng tác cho mình.
“Bởi vì em dắt anh lên những ngôi đền cổ,
Chén ngọc giờ chìm dưới đáy sông sâu.
Những lăng tẩm như hoàng hôn chống lại ngày quên lãng,
Mặt trời vàng và mắt em nâu…
…
Tạm biệt Huế với em là vĩnh biệt,
Hải Vân ơi xin Người đừng tắt ngọn sao khuya.
Tạm biệt nhé với chiếc hôn thầm lặng,
Anh trở về hóa đá phía bên kia.”
Bài thơ “Tạm biệt Huế” được trích trong tập “100 bài thơ tình nhờ em đặt tên”. Lấy nguồn cảm hứng từ mối tình của ông với cô gái xứ Huế, sau chuyến đi đến với Huế ông đã sáng tác nên bài thơ. Vì thế mạch cảm xúc chính của cả bài thơ là tình cảm triền miên trong sự lưu luyến của người sắp rời xa xứ Huế. Xuyên suốt tác phẩm là hình ảnh tiêu biểu, đặc trưng ở Huế, nhưng bài thơ không chỉ thể hiện tình cảm nồng nàn, sâu sắc, gắn bó thiết tha của tác giả đối với Huế mà còn cho thấy sự tiếc nuối, nỗi niềm nhớ thương đối với mối tình đã qua. Nhà thơ đã miêu tả một cách tinh tế, sống động để tái hiện lại bức tranh nơi xứ Huế từ những nét đặc trưng như: ngôi đền cổ, chén ngọc chìm dưới đáy sông sâu, những lăng tẩm, áo trắng, nón Huế,.. từ đó đó khơi gợi lên nỗi lòng, sự gắn bó sâu sắc của tác giả, luôn nhớ nhung đến những thứ nhỏ nhặt hay tiêu biểu nhất ở xứ Huế.
Nghị luận phân tích, đánh giá nét đặc sắc trong nội dung và nghệ thuật của bài thơ Tạm biệt Huế (Thu Bồn)
Nhà thơ sử dụng nghệ thuật so sánh và tương phản từ đó làm nổi bật lên sự đối lập giữa thành phố Huế và nơi thực tại:
“Em rất thực nắng thì mờ ảo
Xin đừng lầm em với cố đô”
Hay
“Nón rất Huế nhưng đời không phải thế
Mặt trời lên từ phía nón em nghiêng”
Với nghệ thuật so sánh và tương phản giữa thực tại và cố đô, xưa và nay,… đã làm cho bài thơ trở nên dâng trào cảm xúc. Thi sĩ như họa sĩ tài ba khéo léo phối màu, phối cảnh một cách ảo diệu. Màu áo trắng của người con gái xứ Huế được nhà thơ kết hợp với hai hình tượng “nón Huế” và “mặt trời” càng tô đậm thêm nét Huế - một xứ sở mộng mơ, trữ tình. Nhà thơ luôn đặt nét thực và nét ảo nằm cạnh nhau: “Em rất thực nắng thì mờ ảo”, “Nón rất Huế nhưng đời không phải thế” tưởng chừng đối nghịch mà lại hòa hợp, làm tăng thêm nỗi nhớ của thi nhân với xứ Huế bên cạnh đó nhà thơ luôn âm thầm nhắc khéo đến người con gái nơi xứ Huế “Xin đừng lầm em với cố đô”. Câu hỏi tu từ “Một đời anh tìm mãi Huế nơi đâu?” chỉ là cái cớ để nhà thơ đẩy cảm xúc lên cao, nổi bật lên hai câu thơ
“Con sông dùng dằng con sông không chảy
Sông chảy vào lòng nên Huế rất sâu”
Hai câu thơ là sự bịn rịn, lưu luyến của sông Hương đối với Huế. Sông Hương “dùng dằn” chảy thật chậm, êm đềm, không nỡ rời xa thành phố Huế và qua đó khắc họa nên nỗi niềm của Thu Bồn, ông cũng như dòng sông Hương, chỉ muốn ở mãi, có một tình yêu, sự gắn bó sâu nặng và bịn rịn, nhớ mãi mảnh đất mộng mơ này. Câu thơ “Anh trở về hóa đá bên kia” là niềm mong ngóng và nỗi đau khắc khoải của nhà thơ với xứ Huế. Với nhịp điệu lôi cuốn lặp đi lặp lại, bài thơ như một bản nhạc du dương truyền đạt cảm xúc đến với khản giả. Bên cạnh đó nhà thơ còn sử dụng ngôn ngữ phong phú cùng các hình ảnh biểu trưng, đặc trưng của xứ Huế, thi nhân đã thành công khắc họa nên một bức tranh đẹp và nỗi niềm nhớ nhung của nhà thơ với cảnh vật và người con gái xứ Huế.
Bài thơ “Tạm biệt Huế” là tác phẩm nghệ thuật xuất sắc trong nền văn học Việt Nam, với sự kết hợp tinh tế, nhịp nhàng giữa nội dung và nghệ thuật đã tạo nên bức tranh sâu sắc về quê hương và mối tình dang dở.
07/08/2024
ErwinRommelĐoạn thơ trên là một tác phẩm đặc sắc, thể hiện tinh thần và vẻ đẹp đặc trưng của Huế qua con mắt và cảm nhận của người nghệ sĩ. Nội dung của đoạn thơ là sự giao thoa giữa thực và ảo, giữa quá khứ và hiện tại, tạo nên một bức tranh đầy màu sắc và cảm xúc về thành phố Huế.
Mở đầu bằng lời chào Huế, tác giả không chỉ đơn thuần là một lần gặp gỡ mà là sự gắn bó sâu sắc, khắc sâu trong ký ức. "Xin chào Huế một lần anh đến / để ngàn lần anh nhớ hư vô" thể hiện sự ám ảnh và ấn tượng mạnh mẽ của Huế đối với tác giả, một sự nhớ nhung vĩnh cửu. Hình ảnh "em rất thực nắng thì mờ ảo" cho thấy sự đối lập nhưng hòa quyện giữa con người Huế và không gian nơi đây, giữa cái thực và cái mộng mơ. Tác giả khéo léo nhắc nhở "xin đừng lầm em với cố đô," nhằm tôn vinh sự khác biệt và duy nhất của con người và vùng đất này.
Đoạn thơ tiếp theo "áo trắng hỡi thuở tìm em không thấy / nắng minh mang mấy nhịp Tràng Tiền" là một bức tranh sống động về Huế với những biểu tượng quen thuộc như áo dài trắng và cầu Tràng Tiền. Hình ảnh "nón rất Huế mà đời không phải thế" là một sự tương phản đầy ý nhị giữa vẻ đẹp truyền thống và thực tế cuộc sống. "Mặt trời lên từ phía nón em nghiêng" tạo nên một hình ảnh lãng mạn, tượng trưng cho sự sống động và năng động của Huế.
Cuối cùng, tác giả kết thúc bằng những hình ảnh đậm chất thơ "nhịp cầu cong và con đường thẳng / một đời anh đi mãi chẳng về đâu / con sông dùng dằng con sông không chảy / sông chảy vào lòng nên Huế rất sâu." Những dòng thơ này gợi lên sự lưu luyến, khắc khoải và sâu lắng trong lòng người. Con sông Hương, biểu tượng của Huế, không chỉ chảy trên mặt đất mà còn chảy vào lòng người, tạo nên một sự gắn kết mãnh liệt và vĩnh cửu.
Nghệ thuật của đoạn thơ nằm ở cách sử dụng hình ảnh và ngôn ngữ đầy cảm xúc, tạo nên một bức tranh thơ mộng và sâu lắng về Huế. Tác giả đã khéo léo kết hợp giữa cái thực và cái ảo, giữa truyền thống và hiện đại, tạo nên một tác phẩm độc đáo và đầy sức hút.
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN
3 giờ trước
Top thành viên trả lời