Viết dàn ý chi tiết cho đề sau theo mẫu dàn ý dưới: phân tích nhân vật "tôi" trong câu chuyện "người ăn xin": Người ăn xin Một người ăn xin đã già. Đôi mắt ông đỏ hoe, nước mắt ông giàn giụa, đôi môi...

ADS
thumb up 0
thumb down
Trả lời câu hỏi của NhwwNg
  • Câu trả lời phải chính xác, đầy đủ dựa trên kiến thức xác thực:
    • ✔ Đối với câu hỏi trắc nghiệm: Đưa đáp án lựa chọn + giải thích lý do chọn đáp án.
    • ✔ Đối với câu hỏi tự luận: Đưa lời giải và đáp án cho câu hỏi.
    • ✔ Đối với câu hỏi trả lời ngắn: Đưa ra đáp án + giải thích lý do.
    • ✔ Chấp nhận sử dụng ảnh do thành viên viết tay, ảnh cần rõ nét, không bị mờ, vỡ ảnh.
  • Sử dụng ngôn ngữ rõ ràng, dễ hiểu.
  • Tránh đưa ra các ý kiến cá nhân mang tính chất chủ quan.
  • Nếu sử dụng thông tin từ nguồn khác, phải trích dẫn nguồn đầy đủ và chính xác.
  • Tuyệt đối không được sao chép các thông tin từ các trang khác, từ AI hoặc chatGPT.
ADS
CÂU TRẢ LỜI
avatar
Timi

08/08/2024

Trợ lý học tập AI - Câu trả lời này chỉ mang tính tham khảo
Trong cuộc sống này, chúng ta luôn gặp những khó khăn thử thách mà không thể lường trước được. Và mỗi lần vấp ngã ấy sẽ dạy cho chúng ta nhiều điều quý giá hơn bao giờ hết. Câu chuyện “Người ăn xin” chính là một minh chứng tiêu biểu cho việc con người cần phải vượt qua mọi hoàn cảnh dù có bất lợi hay khó khăn nhất. Nhân vật “tôi” trong câu chuyện trên là một cậu bé còn nhỏ tuổi nhưng rất giàu lòng yêu thương. Cậu bé đã giúp đỡ cụ già đáng thương, mặc dù mình cũng đang nghèo khổ, thiếu thốn. Khi đọc xong câu chuyện, em thấy vô cùng xúc động và ngưỡng mộ tấm lòng lương thiện của cậu bé. Trong xã hội hiện nay, có rất nhiều mảnh đời chịu bất hạnh, đau thương, khổ cực, việc chúng ta yêu thương, đùm bọc, giúp đỡ những người đó làm xoa dịu, giảm bớt nỗi đau của họ, xã hội cũng sẽ phát triển đẹp đẽ, vững mạnh hơn. Bên cạnh đó, nếu mỗi người đều rộng lượng, bao dung, nhân hậu thì sẽ tạo nên một xã hội văn minh, tốt đẹp hơn rất nhiều phần. Tuy nhiên, trong thực tế cuộc sống, vẫn còn có nhiều người ích kỉ, hẹp hòi, lạnh lùng, thờ ơ, vô cảm trước sự khó khăn của người khác; lại có những người lợi dụng lòng tốt để trục lợi,… những người này đáng bị phê phán và chỉ trích. Chúng ta hãy biết quan tâm, chia sẻ với những người xung quanh để cuộc sống trở nên tươi đẹp hơn.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
1.0/5 (1 đánh giá)
thumb up 0
thumb down
0 bình luận
Bình luận
avatar
level icon
linhngyen7

08/08/2024

Người ăn xin là một mẩu chuyện ngắn nổi tiếng của Tuốc- ghê - nhép. Câu chuyện khai thác một bối cảnh rất đời thường qua đó hiện lên vẻ đẹp của phẩm chất nhân vật tôi và ông lão ăn xin. Nhân vật tôi đặc biệt gây ấn tượng với người đọc với những đức tính tốt đẹp: nhân hậu, tử tế, yêu thương con người.

Trước hết câu chuyện khai thác trên một bối cảnh rất bình dị, đời thường: Một ông lão ăn xin chìa tay cầu xin nhân vật tôi một chút đỉnh. Nhưng trớ trêu ngay nhân vật tôi lại không có gì trong tay. Tôi đã có ứng xử rất đặc biệt, chìa tay ra cầm lấy đôi tay người ăn xin như để làm vơi bớt nỗi bất hạnh của ông lão. Hai người tuy không nhận được bất kỳ một món quà vật chất của nhau nhưng lại cho nhau rất nhiều. Đó là sự trân trọng, chia sẻ, thấu hiểu với những thiệt thòi, bất hạnh của người khác trong cuộc đời.

Nhân vật tôi được xây dựng với những phẩm chất tốt đẹp, gây ấn tượng sâu đậm trong lòng người đọc. Trước hết tôi là một người có tấm lòng đẹp, biết yêu thương, sẻ chia với những cuộc đời, con người, bất hạnh trong cuộc sống. Tôi đang đi trên phố, gặp một người ăn xin với đôi mắt “đỏ đọc và giàn giụa nước mắt. Đôi môi tái nhợt, áo quần tả tơi thảm hại…”. Ngoại hình, tình cảnh của ông lão ăn xin thật đáng thương, gợi niềm thương cảm trong lòng người đọc. Chứng kiến ông lão ăn xin với ngoại hình thảm hại nhân vật tôi đã xót xa mà thốt lên rằng “chao ôi!cảnh nghèo đói đã gặm nát con người đau khổ kia thành xấu xí biết nhường nào!”. Có thể nói nhân vật tôi đã động lòng trắc ẩn trước tình cảnh nghèo nàn, thảm hại của ông lão.
Trong hoàn cảnh ấy ông lão ăn xin đáng thương đã chìa tay xin cậu mong cậu tỏ lòng thương cảm, trắc ẩn mà ban phát cho ông một chút gì đó, để ông vơi đi nỗi bất hạnh trong cuộc đời. Trớ trêu thay  tôi lại rơi vào tình cảnh cũng không có gì trong người. Biết cho ông cụ cái gì đây khi tôi không có tiền và cũng chẳng có gì đáng giá. Nhân vật tôi đã bị đẩy vào tình huống nên cư xử như thế nào để không thất lễ với ông cụ.
Tôi đã chọn cho mình cách giải quyết thật tình cảm, tôi nắm lấy đôi bàn tay gầy guộc, xanh xao, của ông cụ và nhìn ông với ánh mắt trìu mến, đầy tình yêu thương, cảm thông, sẻ chia. Cuối cùng tôi lấy hết can đảm để nói với ông cụ “xin ông đừng giận cháu, cháu không có gì cho ông cả”. Có thể nói chính những cử chỉ, lời nói và ánh mắt ấm áp đó đã giúp sưởi ấm trái tim người ăn xin. Bởi vậy dù không nhận được ở cậu bé bất kỳ món quà vật chất gì nhưng người ăn xin vẫn nở nụ cười bởi cụ trân trọng tấm lòng nhân hậu của nhân vật tôi.

Những hành động, cử chỉ và lời nói ấm áp của tôi dành cho ông lão ăn xin đã chứng tỏ vẻ đẹp trong trái tim của tôi. Đó là một cậu bé tốt bụng, nhân hậu, giàu tình yêu thương dành cho những mảnh đời bất hạnh.
Tôi mặc dù còn nhỏ nhưng là một người tử tế, đã biết cách đối nhân xử thế vô cùng văn hoá, rất đáng trân trọng. Liên tiếp bị đưa vào những tình huống khó xử, nhân vật tôi đã có cách giải quyết rất văn hoá; vừa trao đi tình yêu thương, vừa giúp người khác cảm thấy được tôn trọng, ấm lòng, không có cảm giác bị xa lánh, coi thường. Cái nắm tay tình cảm của hai ông cháu mang theo bao ân tình, sự cảm thông, sẻ chia.

Những cử chỉ, lời nói, hành động chứa đựng tình cảm chân thành, đong đầy tình yêu thương của cậu bé đã giúp người ăn xin ấm lòng “ ông cụ nhìn tôi chăm chăm, đôi môi nở nụ cười: cháu ơi! Cảm ơn cháu! Như vậy là cháu đã cho lão rồi” nụ cười của ông cụ cũng làm cho nhân vật tôi cảm thấy ấm áp và tôi dường như cũng nhận được điều gì đó từ ông lão. Phải chăng đó chính là sự ấm áp và tử tế của con người; điều đó còn giá trị hơn tất cả những thứ vật chất khác.

Xây dựng nhân vật tôi nhà văn không sử dụng bất kỳ một chi tiết nào miêu tả ngoại hình, tên tuổi, lai lịch. Nhân vật chủ yếu được khắc họa qua cử chỉ, ngôn ngữ, hành động. Đặc biệt nhân vật được đẩy vào tình thế khó xử và là hoàn cảnh để bộc lộ những phẩm chất tính cách của mình. Cách sử dụng ngôi kể thứ nhất cũng góp phần thể hiện tính cách, phẩm chất của nhân vật.

Nhân vật tôi tượng trưng cho những người có phẩm chất tốt đẹp, đáng quý trong xã hội hiện đại. Khi mà những giá trị đạo đức bị ảnh hưởng nghiêm trọng bởi lối sống 4.0. Con người ngày càng xa cách với nhau, thờ ơ trước những thiệt thòi, bất hạnh của người khác. Xây dựng nhân vật tôi nhà văn muốn gửi gắm thông điệp ý nghĩa về cuộc sống: hãy dành cho nhau tình yêu thương, sự chia sẻ, đồng cảm để con người gần với nhau hơn. Có thể nói nhân vật chính là phát ngôn viên của tác giả, nơi gửi gắm những tư tưởng, tình cảm của tác giả Tuốc ghê nhép.

Người ăn xin là một mẩu chuyện ngắn nhưng rất sâu sắc, ý nghĩa đặc biệt là có kết cấu chặt chẽ, tình huống hợp lý. Xây dựng nhân vật tôi với những phẩm chất tốt đẹp của mình đã để lại dấu ấn khó phai mờ trong lòng người đọc.

Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
4.0/5 (1 đánh giá)
thumb up 1
thumb down
0 bình luận
Bình luận
ADS

Nếu bạn muốn hỏi bài tập

Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút

Ảnh ads

CÂU HỎI LIÊN QUAN

logo footer
FQA.vn Nền tảng kết nối cộng đồng hỗ trợ giải bài tập học sinh trong khối K12. Sản phẩm được phát triển bởi CÔNG TY TNHH CÔNG NGHỆ GIA ĐÌNH (FTECH CO., LTD)
Điện thoại: 1900636019 Email: info@fqa.vn
Location Địa chỉ: Số 21 Ngõ Giếng, Phố Đông Các, Phường Ô Chợ Dừa, Quận Đống Đa, Thành phố Hà Nội, Việt Nam.
Tải ứng dụng FQA
app store ch play
Người chịu trách nhiệm quản lý nội dung: Nguyễn Tuấn Quang Giấy phép thiết lập MXH số 07/GP-BTTTT do Bộ Thông tin và Truyền thông cấp ngày 05/01/2024
Copyright © 2023 fqa.vn All Rights Reserved
gift-box
survey
survey
Đặt câu hỏi