Giúp mình với! Phân tích bài Đất nước của Tạ Hữu Yên

Trả lời câu hỏi của Huyền- Đóm Sơn La
  • Câu trả lời phải chính xác, đầy đủ dựa trên kiến thức xác thực:
    • ✔ Đối với câu hỏi trắc nghiệm: Đưa đáp án lựa chọn + giải thích lý do chọn đáp án.
    • ✔ Đối với câu hỏi tự luận: Đưa lời giải và đáp án cho câu hỏi.
    • ✔ Đối với câu hỏi trả lời ngắn: Đưa ra đáp án + giải thích lý do.
    • ✔ Chấp nhận sử dụng ảnh do thành viên viết tay, ảnh cần rõ nét, không bị mờ, vỡ ảnh.
  • Sử dụng ngôn ngữ rõ ràng, dễ hiểu.
  • Tránh đưa ra các ý kiến cá nhân mang tính chất chủ quan.
  • Nếu sử dụng thông tin từ nguồn khác, phải trích dẫn nguồn đầy đủ và chính xác.
  • Tuyệt đối không được sao chép các thông tin từ các trang khác, từ AI hoặc chatGPT.
CÂU TRẢ LỜI
avatar
Timi

06/09/2024

Trợ lý học tập AI - Câu trả lời này chỉ mang tính tham khảo
Tạ Hữu Yên là một nhà thơ nổi tiếng, ông đã để lại cho đời nhiều tác phẩm hay và ý nghĩa trong đó có bài thơ “Đất Nước”. Bài thơ được viết vào năm 1954 khi cuộc kháng chiến chống thực dân Pháp vừa kết thúc thắng lợi, miền Bắc được giải phóng và bắt tay vào xây dựng xã hội chủ nghĩa. Trong không khí hào hùng ấy, Tạ Hữu Yên đã sáng tác nên những vần thơ đầy cảm xúc về quê hương, đất nước. 
Mở đầu bài thơ, tác giả đã thể hiện tình yêu tha thiết đối với quê hương, đất nước qua hình ảnh người mẹ:
“Tôi nhớ những ngày thu đã xa
Sáng chớm lạnh trong lòng Hà Nội
Những phố dài xao xác hơi may
Người ra đi đầu không ngoảnh lại
Sau lưng thềm nắng lá rơi đầy”
Câu thơ mở đầu gợi lên trong ta bao nỗi niềm thương nhớ về một thời quá khứ đã xa. Đó là những ngày mùa thu đẹp đẽ nhưng cũng đầy đau thương của Hà Nội. Mùa thu ấy mang theo cả sự lãng mạn, trữ tình của thiên nhiên và con người nơi đây. Những con phố dài trải dài dưới ánh nắng vàng ươm, những chiếc lá vàng rơi nhẹ nhàng trên thềm nắng tạo nên một khung cảnh vô cùng thơ mộng. Nhưng đằng sau vẻ đẹp ấy là nỗi buồn man mác, là sự chia ly của những người thân yêu. Người ra đi đầu không ngoảnh lại, bỏ lại phía sau là gia đình, bạn bè và cả quê hương yêu dấu. Hình ảnh này khiến ta không khỏi xót xa, tiếc nuối. Tiếp theo, tác giả tiếp tục bày tỏ tình yêu quê hương, đất nước thông qua hình ảnh người lính:
“Anh bạn dãi dầu không bước nữa
Gục lên súng mũ bỏ quên đời!”
Hình ảnh người lính trong câu thơ này là biểu tượng cho tinh thần yêu nước, sẵn sàng hy sinh vì độc lập tự do của Tổ quốc. Anh bạn dãi dầu không bước nữa, gục xuống bên đường, bỏ lại vũ khí và trang phục quân đội. Hành động này thể hiện sự mệt mỏi, kiệt sức của anh sau chặng đường hành quân gian khổ. Tuy nhiên, nó cũng thể hiện quyết tâm sắt đá của anh, dù có khó khăn đến đâu thì anh vẫn luôn kiên cường, bất khuất. Câu thơ cuối cùng là lời khẳng định chắc chắn về sự trường tồn của đất nước:
“Đất nước như vì sao
Cứ đi lên phía trước”
Đất nước được ví như vì sao, một ngôi sao sáng trên bầu trời đêm. Ngôi sao ấy tỏa sáng rực rỡ, soi đường chỉ lối cho nhân dân Việt Nam tiến lên phía trước. Lời khẳng định này thể hiện niềm tin vững chắc của tác giả vào tương lai tươi sáng của đất nước. Đất nước sẽ mãi mãi trường tồn, không gì có thể ngăn cản được. Tóm lại, bài thơ "Đất nước" của Tạ Hữu Yên là một tác phẩm giàu cảm xúc, thể hiện tình yêu tha thiết của tác giả đối với quê hương, đất nước. Qua hai hình ảnh người mẹ và người lính, tác giả đã khắc họa rõ nét vẻ đẹp của con người Việt Nam, đồng thời khẳng định sự trường tồn của đất nước.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
1.0/5 (1 đánh giá)
thumb up 0
thumb down
0 bình luận
Bình luận
avatar
level icon
You

06/09/2024

Huyền- Đóm Sơn La Từ xưa đến nay viết về đất nước luôn là nguồn mạch cảm hứng chủ đạo của nền văn học. Tiếp tục mạch nguồn của văn học dân tộc, Nguyễn Khoa Điềm một gương mặt nổi bật của văn học kháng chiến chống Mĩ đã có những quan điểm hết sức mới mẻ về đất nước. Quan điểm đó đã được ông thể hiện đầy đủ nhất qua đoạn trích Đất nước thuộc trường ca Mặt đường khát vọng. Đất nước đối với mỗi người là một ý niệm khác nhau. Đối với Nguyễn Khoa Điềm cũng vậy, bằng sự cảm biết của mình, sự phân tích bằng tư duy logic, lần lượt từng lớp lang của khái niệm đất nước đã được ông dần dần lật mở. Ông không định nghĩa bằng những khái niệm quá mông lung, trừu tượng mà đi từ những điều hết sức cụ thể trong chính cuộc sống: Khi ta lớn lên Đất Nước đã có rồi Đất Nước có trong những cái “ngày xửa ngày xưa” mẹ thường hay kể Đất Nước bắt đầu từ miếng trầu ây giờ bà ăn Đất Nước lớn lên khi dân ta biết trồng tre mà đánh giặc Qua khái niệm của tác giả, Đất Nước hiện lên thật bình dị, đất nước có từ những câu chuyện cổ tích, từ miếng trầu, từ truyền thuyết thánh Gióng trồng tre đánh tan quân xâm lược Ân. Đất Nước ta có từ ngày đó, thấm thuần trong lòng mỗi đứa trẻ từ tấm bé. Không chỉ vật Đất Nước còn được hình thành từ thuần phong mĩ tục, từ những nét văn hóa, truyền thống đẹp đẽ của dân tộc ta. Hình ảnh “Tóc mẹ thì bới sau đầu” cho thấy nét đẹp trong sinh hoạt văn hóa đã được bảo lưu từ ngàn đời của ông cha ta. Dù một nghìn năm Bắc thuộc, bị phương Bắc tìm mọi cách Hán hóa ấy vậy nhưng không có cách nào xóa được những vốn văn hóa đẹp đẽ của dân tộc ta. Đất Nước cũng được hình thành từ lối sống giàu tình nghĩa, thủy chung mà khởi nguồn chính là mối quan hệ vợ chồng: “Cha mẹ thương nhau bằng gừng cay muối mặn”. Ở đây Nguyễn Khoa Điềm có sự vận dụng hết sực thuần thục ca dao: “Tay nâng đĩa muối chấm gừng/ Gừng cay muối mặn, xin đừng quên nhau” để cho thấy Đất Nước được hình thành từ những điều tưởng như giản dị mà hết sức thiêng liêng, cao quý. Tiếp tục mạch cảm hứng đó, Nguyễn Khoa Điềm tiếp tục triết tự về khái niệm Đất Nước: Đất là nơi anh đến trường Nước là nơi em tắm Đất Nước là nơi ta hò hẹn Đất nước là nơi em đánh rơi chiếc khắn trong nỗi nhớ thầm Đất Nước không xa lạ mà chính là không gian sinh tồn, gần gũi với đời sống sinh hoạt của tất cả chúng ta. Nguyễn Khoa Điềm đã không hoa mĩ, không ngần ngại mà làm sáng tỏ nó là nơi đến trường, nơi tắm, nơi hò hẹn, nơi nhớ nhung. Vâng, Đất Nước chính là được hình thành từ những điều dung dị nhất của cuộc sống. Và để làm sâu sắc thêm khái niệm, ông đã truy nguyên nguồn gốc từ quá khứ: “Đất nước là nơi dân mình đoàn tụ/ Đât là nơi chim về/ Nước là nơi rồng ở/ Lạc Long Quân và Âu Cơ/ Đẻ đồng bào ta trong bọc trứng”. Từ sự lí giải sâu sắc hai phương diện lịch sử và địa lý ông đã dần dần tiến tới hoàn chỉnh khái niệm Đất Nước. Đồng thời từ đó cũng nêu lên trách nhiệm của mỗi con người đối với đất nước: “Những ai đã khuất/ Những ai bây giờ/ yêu nhau và sinh con đẻ cái/ Gánh vác phần người đi trước để lại/ Dặn dò con cháu việc mai sau/ Hằng năm ăn đâu làm đâu/ Cũng biết cúi đầu nhớ ngày giỗ tổ”. Hai từ “gánh vác” đã khẳng định trách nhiệm của thế hệ mai sau đối với công cuộc dựng nước và giữ nước. Đồng thời ông cũng lên tiếng nhắc nhở, dù xây dựng đất nước cũng không được quên đi công ơn của người đã dựng xây, kiến tạo nên Đất Nước. Chỉ với hai chữ “cúi đầu” cũng đã cho thấy tấm lòng thánh kính thiêng liêng hướng về quê cha, đất tổ.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
1.0/5 (1 đánh giá)
thumb up 0
thumb down
0 bình luận
Bình luận

Nếu bạn muốn hỏi bài tập

Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút

Ảnh ads

CÂU HỎI LIÊN QUAN

FQA.vn Nền tảng kết nối cộng đồng hỗ trợ giải bài tập học sinh trong khối K12. Sản phẩm được phát triển bởi CÔNG TY TNHH CÔNG NGHỆ GIA ĐÌNH (FTECH CO., LTD)
Điện thoại: 1900636019 Email: info@fqa.vn
location.svg Địa chỉ: Số 21 Ngõ Giếng, Phố Đông Các, Phường Đống Đa, Thành phố Hà Nội, Việt Nam.
Tải ứng dụng FQA
Người chịu trách nhiệm quản lý nội dung: Đào Trường Giang Giấy phép thiết lập MXH số 07/GP-BTTTT do Bộ Thông tin và Truyền thông cấp ngày 05/01/2024
Copyright © 2023 fqa.vn All Rights Reserved