Nam Cao là một trong những cây bút hiện thực xuất sắc nhất của văn học hiện thực trước cách mạng. Các tác phẩm của ông sáng tác trên hai đề tài lớn là người trí thức và người nông dân, nhưng thành công hơn cả là khi ông viết về đề tài người nông dân. Viết về người nông dân cuộc sống của họ những trang văn của Nam Cao vừa thấm đượm tình người lại vừa gai góc, mạnh mẽ với tinh thần phản kháng. Truyện ngắn Lão Hạc là một trong những tác phẩm tiêu biểu cho phong cách viết của Nam Cao, đồng thời thông qua tác phẩm ta thấy được tài năng nghệ thuật tự sự đặc sắc của nhà văn.
Nghệ thuật tự sự hay còn gọi là phương pháp kể chuyện, đây được xem là một trong những yếu tố quan trọng góp phần tạo nên thành công của một tác phẩm văn học. Nghệ thuật tự sự bao gồm các yếu tố như cốt truyện, nhân vật, không gian, thời gian, giọng điệu, điểm nhìn,... Trong đó cốt truyện được coi là linh hồn của một tác phẩm tự sự, mọi sự kiện đều phải xoay quanh cốt truyện, từ cốt truyện mà các nhân vật, không gian, thời gian sẽ được xác định. Ngoài ra để có thể làm nổi bật lên chủ đề tư tưởng của tác phẩm thì người viết cần phải lựa chọn được giọng điệu phù hợp, cùng với đó là điểm nhìn cũng cần được lựa chọn sao cho phù hợp với nội dung của tác phẩm.
Trong truyện ngắn Lão Hạc của Nam Cao ta thấy được tài năng nghệ thuật tự sự đặc sắc của nhà văn, điều này được thể hiện ở nhiều khía cạnh khác nhau. Trước tiên là ở việc xây dựng cốt truyện, tác phẩm có cốt truyện khá đơn giản xoay quanh các sự kiện liên quan đến lão Hạc, từ việc lão bán cậu vàng, rồi sau đó vài ngày lão sang tìm bố cháu Văn hỏi xin bả chó, cuối cùng lão chết. Tuy nhiên chính cái sự đơn giản ấy lại khiến cho người đọc cảm nhận được một sức hấp dẫn lạ kì, bởi vì nó rất gần gũi, chân thực giống như một mẩu chuyện nhỏ ngoài đời thực vậy. Tiếp theo là về hệ thống nhân vật, tuy chỉ có một nhân vật chính là lão Hạc thế nhưng dưới ngòi bút miêu tả vô cùng tài tình của Nam Cao đã khiến cho nhân vật hiện lên chẳng khác nào một con người có thật ngoài đời cả. Nhân vật lão Hạc được xây dựng với vẻ ngoài khốn khổ già nua, cô độc và nghèo đói, thế nhưng bên trong lại ẩn chứa một tâm hồn cao thượng, giàu lòng tự trọng. Để làm nổi bật được điều này thì giọng điệu của tác phẩm cũng đóng vai trò hết sức quan trọng, bằng việc sử dụng ngôn ngữ bình dị, đời thường kết hợp với lối kể chuyện thủ thỉ, tâm tình mà Nam Cao đã khiến cho người đọc có cảm giác thân thuộc, gần gũi. Cùng với đó thì điểm nhìn của người kể chuyện cũng góp phần giúp cho chủ đề tư tưởng của tác phẩm thêm rõ ràng hơn, bởi người kể chuyện ngôi thứ ba chính là nam cao đã nhập vào tâm trạng của nhân vật Văn để kể lại toàn bộ câu chuyện. Chính vì vậy mà những suy nghĩ, cảm xúc của nhân vật mới được bộc lộ một cách sâu sắc, chân thực đến như vậy.
Như vậy qua đây ta thấy được nghệ thuật tự sự đặc sắc của truyện ngắn Lão Hạc, tất cả các yếu tố như cốt truyện, nhân vật, giọng điệu, điểm nhìn đều được Nam Cao khai thác và tận dụng một cách triệt để. Tất cả đã hòa quyện vào với nhau tạo nên một bức tranh hiện thực sinh động, qua đó nhà văn cũng bày tỏ niềm thương cảm đối với số phận người nông dân trước cách mạng.