Đề 3. ​Viết đoạn văn nghị luận (khoảng 200 chữ) phân tích, đánh giá nét độc đáo về ngôn ngữ trần thuật trong văn bản “Chuyện người nghĩa phụ ở Khoái Châu” ở phần Đọc hiểu. Từ Đạt ở Khoái Châu, lên làm...

ADS
thumb up 1
thumb down
Trả lời câu hỏi của annane123
  • Câu trả lời phải chính xác, đầy đủ dựa trên kiến thức xác thực:
    • ✔ Đối với câu hỏi trắc nghiệm: Đưa đáp án lựa chọn + giải thích lý do chọn đáp án.
    • ✔ Đối với câu hỏi tự luận: Đưa lời giải và đáp án cho câu hỏi.
    • ✔ Đối với câu hỏi trả lời ngắn: Đưa ra đáp án + giải thích lý do.
    • ✔ Chấp nhận sử dụng ảnh do thành viên viết tay, ảnh cần rõ nét, không bị mờ, vỡ ảnh.
  • Sử dụng ngôn ngữ rõ ràng, dễ hiểu.
  • Tránh đưa ra các ý kiến cá nhân mang tính chất chủ quan.
  • Nếu sử dụng thông tin từ nguồn khác, phải trích dẫn nguồn đầy đủ và chính xác.
  • Tuyệt đối không được sao chép các thông tin từ các trang khác, từ AI hoặc chatGPT.
ADS
CÂU TRẢ LỜI
avatar
Timi

22/09/2024

Trợ lý học tập AI - Câu trả lời này chỉ mang tính tham khảo
Chuyện người nghĩa phụ ở Khoái Châu trích Truyền kì mạn lục của Nguyễn Dữ đã thể hiện rõ tư tưởng của tác giả qua các chi tiết đặc sắc. Trong đó, nổi bật nhất chính là hình ảnh người phụ nữ Việt Nam thời phong kiến. Họ mang vẻ đẹp cả ngoại hình lẫn tâm hồn. Tuy nhiên, cuộc đời của họ lại phải trải qua nhiều sóng gió, bất hạnh. Nhị Khanh - nhân vật trung tâm của truyện là một minh chứng tiêu biểu cho điều này. Nàng là một người con gái xinh đẹp, tài năng. Không chỉ vậy, nàng còn là một người vợ thủy chung, hết mực yêu thương gia đình. Khi Trọng Quỳ - chồng của Nhị Khanh được bổ nhiệm làm quan, nàng đã quyết định ở lại quê nhà chăm sóc cha mẹ già yếu. Điều này cho thấy sự hy sinh cao cả của Nhị Khanh dành cho gia đình. Thế nhưng, cuộc đời của nàng lại đầy bi kịch. Cha mẹ của Nhị Khanh lần lượt qua đời, khiến nàng phải sống cô đơn, lẻ loi. Sau đó, Trọng Quỳ cũng rời bỏ nàng để đi theo người khác. Cuối cùng, Nhị Khanh phải sống một mình, không có ai bên cạnh. Cuộc đời của Nhị Khanh là một lời tố cáo mạnh mẽ xã hội phong kiến bất công, tàn bạo. Nó đã đẩy những người phụ nữ như Nhị Khanh vào cảnh khổ đau, bất hạnh. Đồng thời, nó cũng thể hiện niềm thương cảm sâu sắc của tác giả đối với số phận của những người phụ nữ trong xã hội ấy.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
1.0/5 (2 đánh giá)
thumb up 0
thumb down
0 bình luận
Bình luận
avatar
level icon
Sky

22/09/2024

annane123**Phân tích và đánh giá nét độc đáo về ngôn ngữ trần thuật trong "Chuyện người nghĩa phụ ở Khoái Châu"**


Trong văn bản "Chuyện người nghĩa phụ ở Khoái Châu," ngôn ngữ trần thuật của Nguyễn Dữ nổi bật với sự tinh tế và sắc sảo, tạo nên một phong cách kể chuyện độc đáo và cuốn hút. Một trong những nét độc đáo đó là cách sử dụng ngôn ngữ để xây dựng hình ảnh nhân vật và phản ánh mối quan hệ giữa các nhân vật.


**1. Ngôn ngữ miêu tả nhân vật:**


Nguyễn Dữ khéo léo sử dụng ngôn ngữ để khắc họa đặc điểm và tính cách của nhân vật. Ví dụ, ông miêu tả sự khác biệt giữa Từ Đạt và Phùng Lập Ngôn không chỉ bằng các tính từ như "nghèo" và "giàu," mà còn bằng cách nêu rõ các đặc điểm tương phản trong lối sống của họ: "Phùng xa hoa mà Từ tiết kiệm; Phùng chuộng dễ dãi mà Từ thì giữ lễ." Sự đối lập này không chỉ giúp người đọc hình dung rõ nét về từng nhân vật mà còn làm nổi bật tính cách của họ qua lối sống và quan điểm.


**2. Ngôn ngữ phản ánh mối quan hệ và tình cảm:**


Ngôn ngữ trần thuật trong tác phẩm còn cho thấy mối quan hệ và tình cảm giữa các nhân vật một cách tinh tế. Khi miêu tả tình cảm của Nhị Khanh đối với Trọng Quỳ, tác giả sử dụng ngôn ngữ để bộc lộ sự hy sinh và tận tụy của nàng: “Thiếp dám đâu đem mối khuê tình để lỗi bề hiếu đạo.” Câu này không chỉ cho thấy tình yêu chân thành mà còn thể hiện sự quyết tâm và trách nhiệm của nhân vật nữ đối với gia đình và chồng. 


**3. Ngôn ngữ và tính chất kịch tính:**


Nguyễn Dữ cũng khéo léo lồng ghép các yếu tố kịch tính vào ngôn ngữ trần thuật. Việc mô tả sự kiện bất ngờ như cái chết của cha mẹ Nhị Khanh được kể một cách tự nhiên nhưng không kém phần nghiêm trọng: “Không ngờ lòng giời khó hiểu, việc người khôn lường.” Ngôn ngữ này không chỉ phản ánh sự bất ngờ mà còn làm nổi bật sự bất lực và đau khổ của nhân vật, tạo nên chiều sâu cho câu chuyện.


**4. Tính chất ẩn dụ và biểu cảm:**


Ngôn ngữ trần thuật của Nguyễn Dữ còn thể hiện sự tinh tế qua việc sử dụng ẩn dụ và biểu cảm để nâng cao giá trị nghệ thuật của văn bản. Hình ảnh “phấn nhạt hương phai, hồng rơi tía rụng” không chỉ mô tả sự tàn phai của tình yêu mà còn gợi cảm giác về thời gian và sự thay đổi không thể tránh khỏi. 


**Kết luận:**


Ngôn ngữ trần thuật trong "Chuyện người nghĩa phụ ở Khoái Châu" của Nguyễn Dữ không chỉ phục vụ việc kể chuyện mà còn làm nổi bật đặc điểm nhân vật, phản ánh mối quan hệ và tình cảm, và tạo ra các yếu tố kịch tính và biểu cảm. Sự kết hợp hài hòa giữa các yếu tố này giúp tác phẩm trở nên sâu sắc và có sức hút mạnh mẽ, chứng tỏ tài năng và phong cách nghệ thuật độc đáo của tác giả.

Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
3.0/5 (1 đánh giá)
thumb up 0
thumb down
0 bình luận
Bình luận
ADS

Nếu bạn muốn hỏi bài tập

Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút

Ảnh ads

CÂU HỎI LIÊN QUAN

logo footer
FQA.vn Nền tảng kết nối cộng đồng hỗ trợ giải bài tập học sinh trong khối K12. Sản phẩm được phát triển bởi CÔNG TY TNHH CÔNG NGHỆ GIA ĐÌNH (FTECH CO., LTD)
Điện thoại: 1900636019 Email: info@fqa.vn
Location Địa chỉ: Số 21 Ngõ Giếng, Phố Đông Các, Phường Ô Chợ Dừa, Quận Đống Đa, Thành phố Hà Nội, Việt Nam.
Tải ứng dụng FQA
app store ch play
Người chịu trách nhiệm quản lý nội dung: Nguyễn Tuấn Quang Giấy phép thiết lập MXH số 07/GP-BTTTT do Bộ Thông tin và Truyền thông cấp ngày 05/01/2024
Copyright © 2023 fqa.vn All Rights Reserved
gift-box
survey
survey
Đặt câu hỏi