- Chủ thể trữ tình trong cả hai bài thơ đều là nhân vật “anh” và “em”.
- Thể thơ: Cả hai bài thơ đều được viết theo thể thơ bảy chữ, có cách ngắt nhịp linh hoạt để nhấn mạnh cảm xúc.
- Từ ngữ: Bài thơ "Chiều Thu" sử dụng các từ như "chiều thu", "lá vàng rơi", "bờ sông vắng", "tiếng chim ca",... để tạo nên không khí mùa thu đặc trưng. Trong khi đó, bài thơ "Tiếng Thu" sử dụng các từ như "gió thu", "sương thu", "hoa cúc vàng", "nàng trăng tự ngẩn ngơ",... để miêu tả vẻ đẹp của mùa thu.
- Hình ảnh: Cả hai bài thơ đều sử dụng những hình ảnh quen thuộc của mùa thu như lá vàng rơi, gió thu se lạnh, sương thu mờ ảo,... Tuy nhiên, mỗi bài lại có những hình ảnh riêng biệt để diễn đạt tâm trạng của mình. Ví dụ, trong bài "Chiều Thu", Anh Thơ đã miêu tả cảnh bờ sông vắng lặng với những chiếc lá vàng rơi rụng, gợi lên sự cô đơn và buồn bã. Trong khi đó, Lưu Trọng Lư đã vẽ ra một bức tranh thiên nhiên tươi đẹp với hoa cúc vàng rực rỡ và ánh trăng lung linh, nhưng cũng đầy u sầu vì nàng trăng đang "tự ngẩn ngơ".
- Biện pháp tu từ: Cả hai bài thơ đều sử dụng nhiều biện pháp tu từ như so sánh, ẩn dụ, nhân hóa,... để tăng cường hiệu quả biểu đạt. Ví dụ, trong bài "Chiều Thu", Anh Thơ đã sử dụng biện pháp so sánh để miêu tả cảnh trời xanh cao vút như "trời xanh thăm thẳm". Trong khi đó, Lưu Trọng Lư đã sử dụng biện pháp ẩn dụ để miêu tả ánh trăng như "nàng trăng tự ngẩn ngơ".
- Vần: Cả hai bài thơ đều sử dụng vần chân để tạo nên sự liên kết giữa các câu thơ. Ví dụ, trong bài "Chiều Thu", Anh Thơ đã sử dụng vần "ơi" ở cuối các câu thơ thứ ba và thứ sáu ("mây bay về nơi/xanh biếc trời ơi"; "thuyền ai thấp thoáng/trên bến sông ơi"). Trong khi đó, Lưu Trọng Lư đã sử dụng vần "ơ" ở cuối các câu thơ thứ tư và thứ bảy ("gió thu se lạnh/đêm mơ màng ơ"; "cúc vàng nở rộ/trong đêm mơ màng ơ").
- Nhịp: Cả hai bài thơ đều có nhịp điệu chậm rãi, nhẹ nhàng, phù hợp với không khí mùa thu. Ví dụ, trong bài "Chiều Thu", Anh Thơ đã sử dụng nhịp 2/4 hoặc 3/4 cho hầu hết các câu thơ ("Trời xanh thăm thẳm/Đất rộng mênh mông"; "Thuyền ai thấp thoáng/Trên bến sông ơi"). Trong khi đó, Lưu Trọng Lư đã sử dụng nhịp 3/4 hoặc 4/4 cho hầu hết các câu thơ ("Gió thu se lạnh/Đêm mơ màng ơ"; "Cúc vàng nở rộ/Trong đêm mơ màng ơ").