26/09/2024

26/09/2024
26/09/2024
NT Thu Huyền Văn chương luôn mang lại nhiều giá trị quý báu cho con người. Nó không chỉ làm phong phú tâm hồn mà còn kích thích những cảm xúc sâu sắc. Văn chương giúp ta hiểu rõ hơn về bản thân, về con người, và về xã hội xung quanh. Khi tiếp xúc với những tác phẩm vĩ đại, ta được mở rộng tư duy và khám phá nhiều khía cạnh khác nhau của một chủ đề. Như nhà văn Nguyễn Đình Thi đã viết: "Mỗi tác phẩm lớn như rọi vào bên trong chúng ta một ánh sáng riêng...".
Câu này khẳng định rằng mỗi tác phẩm lớn mang đậm dấu ấn của thời đại, của hiện thực và xã hội, và nó định hình con người hướng đến những giá trị tốt đẹp. Ánh sáng riêng ở đây tượng trưng cho quan điểm, tình cảm và tư tưởng mà tác giả đổ vào tác phẩm của mình. Mỗi tác giả đặt ra những vấn đề riêng, có cách suy nghĩ và thể hiện riêng. Do đó, ánh sáng của mỗi tác phẩm là một "ánh sáng riêng." Đọc các tác phẩm lớn, ta tiếp xúc với các tư tưởng và nội dung độc đáo của từng tác giả. Điều này có thể là sự hiểu biết về tự nhiên và xã hội, hoặc có thể là những cảm xúc được thể hiện qua âm nhạc hoặc truyện kể. Nhưng tổng cộng, chúng đều hướng người đọc đến "cái chân-thiện-mỹ." Từ đó, các tác phẩm để lại giá trị lâu dài và in sâu trong lòng người đọc.
Tôi là một người yêu văn học và đã trải qua nhiều "tác phẩm lớn". Tâm hồn của tôi được mở rộng qua từng trang sách, và tôi trải qua những trạng thái khác nhau thông qua những từ ngữ tinh tế. "Ánh sáng riêng" trong tôi được biểu thị qua các màu sắc đặc biệt. Có lẽ "ánh sáng" tươi sáng nhất mà tôi đã trải qua đến từ truyện ngắn "Chiếc lá cuối cùng" của tác giả Mỹ O. Henry.
Trong truyện, không gian diễn ra là một căn nhà trọ gần Oa-sinh-tơn, với một câu chuyện xoay quanh họa sĩ nghèo, một cô bé, và một ông cụ tên Bơ-men. Dù với cốt truyện đơn giản nhưng tác phẩm đã đổ "ánh sáng" rất nhiều vào tâm hồn tôi, không kém phần quyến rũ so với nguyên tác.
"Ánh sáng" đầu tiên mà tôi tìm thấy trong truyện là bài học về sự lạc quan: Trong cuộc sống, chúng ta cần yêu cuộc sống và có niềm tin, lạc quan, và ý chí để đối mặt với nó. Tôi thấy điều này được thể hiện rõ qua nhân vật Giôn-xi. Cô ấy bị bệnh phổi và từng chối bỏ cuộc sống, không hy vọng vào tương lai. Tương tự như chiếc lá cuối cùng của mùa thu, cô cũng "rụng" ra khỏi cuộc sống. Tuy nhiên, khi cô thấy chiếc lá vẫn còn, tình thần của cô dần trở nên lạc quan. Cô muốn sống và tận hưởng cuộc sống. Điều này đã giúp cô vượt qua bệnh tình mình. Truyện nhắc nhở chúng ta rằng cuộc sống đáng được yêu quý, và niềm tin và lạc quan có thể thay đổi tất cả.
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN
Top thành viên trả lời