Giúp mình với! Phân tích từng khổ thơ trưa vắng của tác giả Hồ Dzếnh Đời đẹp quá, tôi buồn sao kịp? Trang sách đầu chép hết giây mơ Ngả mình trên bóng nhung tơ Tôi nguyền: Sau lớn làm thơ suốt đời! C...

ADS
thumb up 0
thumb down
Trả lời câu hỏi của Hicomo
  • Câu trả lời phải chính xác, đầy đủ dựa trên kiến thức xác thực:
    • ✔ Đối với câu hỏi trắc nghiệm: Đưa đáp án lựa chọn + giải thích lý do chọn đáp án.
    • ✔ Đối với câu hỏi tự luận: Đưa lời giải và đáp án cho câu hỏi.
    • ✔ Đối với câu hỏi trả lời ngắn: Đưa ra đáp án + giải thích lý do.
    • ✔ Chấp nhận sử dụng ảnh do thành viên viết tay, ảnh cần rõ nét, không bị mờ, vỡ ảnh.
  • Sử dụng ngôn ngữ rõ ràng, dễ hiểu.
  • Tránh đưa ra các ý kiến cá nhân mang tính chất chủ quan.
  • Nếu sử dụng thông tin từ nguồn khác, phải trích dẫn nguồn đầy đủ và chính xác.
  • Tuyệt đối không được sao chép các thông tin từ các trang khác, từ AI hoặc chatGPT.
ADS
CÂU TRẢ LỜI
avatar
Timi

29/09/2024

Trợ lý học tập AI - Câu trả lời này chỉ mang tính tham khảo
Hồ Dzếnh (1916–1991), tên thật: Hà Triệu Anh hay Hà Anh (ghi theo giọng Quảng Đông là Hồ Dzếnh) là một nhà thơ của Việt Nam. Ông được biết đến với một giọng thơ nhẹ nhàng, siêu thoát, phảng phất hương vị thơ cổ Trung Hoa.
Bài thơ “Trưa vắng” rút từ tập thơ “Quê ngoại” của ông thể hiện rõ phong cách nghệ thuật ấy. Bài thơ có ba khổ, mỗi khổ bốn câu, tạo thành một cấu trúc hoàn chỉnh. Cả bài thơ như một bức tranh tĩnh lặng và sâu lắng về cảnh làng quê vào buổi trưa hè.
Mở đầu bài thơ là hình ảnh ngôi nhà nhỏ thấp nằm bên cạnh con đường đất quanh co, khuất lấp sau hàng râm bụt xanh tươi:
“Nhà em thấp nên xa đường lắm
Xa lối đi nhưng gần lối về”.
Câu thơ gợi lên không gian làng quê thân thuộc. Ngôi nhà thấp nằm ven con đường đất quanh co, khuất lấp sau hàng râm bụt xanh tươi. Đó là hình ảnh quen thuộc ở nhiều vùng quê Việt Nam. Ngôi nhà thấp nhưng vẫn rất đẹp bởi nó gắn liền với tuổi thơ êm đềm của cô gái. Khoảng cách giữa hai ngôi nhà cũng thật đặc biệt: Xa mà gần. Nhà tuy xa nhau nhưng luôn hướng về nhau bằng tình cảm yêu thương nhất. Câu thơ giản dị mà chứa đựng tình cảm chân thành của người dân quê.
Khổ thơ thứ hai nói về khung cảnh thiên nhiên nơi làng quê vào buổi trưa vắng:
“Trưa vắng em ru bé ngủ rồi
Em ngồi trông đó cửa ngoài thôi
Bóng cây che mặt sân vàng
Gió đưa võng kẽo kẹt hơi dài”.
Thời gian trôi qua chậm chạp, mọi vật đều chìm trong yên lặng. Em đã ru bé ngủ say giấc nồng để thảnh thơi ngồi nhìn ra ngoài cửa sổ. Khung cảnh thiên nhiên thật đẹp, thật yên bình. Bóng cây che mặt sân vàng, ánh nắng chói chang của mùa hạ bị tán lá che bớt nên chỉ còn hắt xuống mặt sân những vệt sáng lốm đốm như màu vàng. Gió thổi nhè nhẹ làm cho chiếc võng đung đưa kẽo kẹt, tiếng võng kêu dài nghe thật vui tai. Tất cả hòa quyện với nhau tạo nên một bức tranh thiên nhiên tuyệt đẹp.
Đến khổ cuối cùng, ta thấy xuất hiện nhân vật trữ tình “tôi”, phải chăng đây chính là chàng trai đang thầm thương trộm nhớ cô gái:
“Tôi đi đứng lặng trong hè
Nghe trời rộng thêm ra
Nghe lòng tôi phơi phới
Nghe trời dậy hương thơm”.
Nhân vật trữ tình “tôi” đi đứng lặng trong hè, lắng nghe âm thanh của thiên nhiên, của lòng mình. Chàng trai cảm nhận sự rộng mở của bầu trời, cảm nhận tâm hồn mình phơi phới, cảm nhận mùi hương dịu nhẹ của hoa cỏ lan tỏa trong không gian. Tất cả tạo nên một khung cảnh làng quê thật yên bình, thơ mộng.
Có thể nói, bài thơ “Trưa vắng” của Hồ Dzếnh đã vẽ nên một bức tranh thiên nhiên làng quê vào buổi trưa vắng thật đẹp đẽ, thơ mộng. Qua đó, chúng ta cũng cảm nhận được tình yêu quê hương tha thiết của nhà thơ.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
1.0/5 (1 đánh giá)
thumb up 0
thumb down
0 bình luận
Bình luận

HicomoHồ Dzếch, một nhà thơ tài hoa trong văn đàn Việt Nam, đã để lại dấu ấn sâu sắc qua nhiều tác phẩm, trong đó "Trưa vắng" là một bài thơ nổi bật. Bài thơ được viết bằng giọng điệu trầm lắng và cảm xúc da diết, mang lại cho người đọc những rung động về tình yêu và sự cô đơn. "Trưa vắng" không chỉ là bức tranh thiên nhiên tuyệt đẹp mà còn là sự biểu đạt tâm trạng sâu lắng của con người.


Bài thơ "Trưa vắng" mở đầu bằng hình ảnh thiên nhiên thanh bình và tĩnh lặng. Thời khắc giữa trưa thường được miêu tả là lúc vạn vật lặng im, không gian dường như ngưng đọng. Trong khung cảnh ấy, tác giả đã khéo léo miêu tả sự tĩnh lặng của thiên nhiên qua những câu thơ:

"Trưa vắng mênh mông bãi cỏ mềm,

Giọt sương trong vắt lặng yên trên lá."


Những hình ảnh "bãi cỏ mềm" và "giọt sương trong vắt" mang lại cảm giác bình yên, thanh khiết. Nhưng sự tĩnh lặng ấy cũng chính là biểu hiện của sự cô đơn, lẻ loi. Thiên nhiên tĩnh lặng, không có bóng dáng con người, khiến không gian trở nên rộng lớn và mênh mông hơn.


Trong bài thơ, tác giả đã sử dụng các hình ảnh đối lập để làm nổi bật cảm giác trống trải. Nếu ban đầu là sự yên bình, thì càng về sau, cảm giác cô đơn càng trở nên rõ nét. Đó là khi tác giả miêu tả:


"Nắng trưa vàng rực, vườn hoa ngát hương,

Chỉ riêng mình ta trong mộng mơ hoang đường."


Hình ảnh "nắng trưa vàng rực" và "vườn hoa ngát hương" tượng trưng cho sự rực rỡ và tươi đẹp của cuộc sống. Tuy nhiên, giữa bức tranh thiên nhiên tươi đẹp ấy, con người lại trở nên nhỏ bé và lạc lõng. Câu thơ "Chỉ riêng mình ta trong mộng mơ hoang đường" là sự thổ lộ của tác giả về sự cô đơn, lạc lõng trong cuộc sống. Dù có thiên nhiên tươi đẹp, nhưng con người vẫn cảm thấy thiếu vắng, trống trải.


Sự cô đơn còn được thể hiện qua việc tác giả nhắc đến "mộng mơ hoang đường." Điều này cho thấy tác giả cảm thấy lạc lõng trong những giấc mơ, không thể tìm thấy sự an ủi trong những ước mơ của mình. Đó là sự hoang mang và bối rối, không biết đi về đâu trong cuộc sống.


Bài thơ "Trưa vắng" kết thúc bằng sự tĩnh lặng và cảm giác trống trải:


"Trưa vắng mênh mông, lòng ta trống vắng,

Nhớ người xa xôi, nhớ những giấc mơ vàng."


Tác giả cảm nhận sự trống vắng trong tâm hồn, nhớ nhung về những kỷ niệm và những giấc mơ đã qua. "Trưa vắng mênh mông" không chỉ là sự mô tả về thiên nhiên, mà còn là sự biểu hiện của tâm trạng con người. "Lòng ta trống vắng" là cảm giác của sự cô đơn, thiếu vắng trong cuộc sống.


"Trưa vắng" là một bài thơ đầy cảm xúc, mang đến cho người đọc những cảm nhận sâu sắc về thiên nhiên và tâm trạng con người. Hồ Dzếch đã khéo léo sử dụng ngôn ngữ và hình ảnh để biểu đạt sự cô đơn, trống trải trong cuộc sống. Qua đó, tác giả muốn gửi gắm thông điệp về sự thiếu vắng và lạc lõng trong cuộc sống, khi con người không tìm thấy sự an ủi và sự kết nối. Bài thơ là một tác phẩm tuyệt vời, mang đậm chất thơ và cảm xúc, là lời tự sự của một tâm hồn nhạy cảm và sâu lắng.

Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
5.0/5 (1 đánh giá)
thumb up 0
thumb down
0 bình luận
Bình luận
ADS

Nếu bạn muốn hỏi bài tập

Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút

Ảnh ads

CÂU HỎI LIÊN QUAN

logo footer
FQA.vn Nền tảng kết nối cộng đồng hỗ trợ giải bài tập học sinh trong khối K12. Sản phẩm được phát triển bởi CÔNG TY TNHH CÔNG NGHỆ GIA ĐÌNH (FTECH CO., LTD)
Điện thoại: 1900636019 Email: info@fqa.vn
Location Địa chỉ: Số 21 Ngõ Giếng, Phố Đông Các, Phường Ô Chợ Dừa, Quận Đống Đa, Thành phố Hà Nội, Việt Nam.
Tải ứng dụng FQA
app store ch play
Người chịu trách nhiệm quản lý nội dung: Nguyễn Tuấn Quang Giấy phép thiết lập MXH số 07/GP-BTTTT do Bộ Thông tin và Truyền thông cấp ngày 05/01/2024
Copyright © 2023 fqa.vn All Rights Reserved
gift-box
survey
survey
Đặt câu hỏi